Nhà thơ Hoàng Thanh Hương
Hoàng Thanh Hương
Anh & những dịu dàng em
Anh
khi
những ánh sáng đầu tiên của ngày
soi
vào khuôn mặt em
soi
vào trái tim em
háo
hức đón chờ tình yêu anh từ những kí tự
được
gửi từ đại dương nỗi nhớ
cộng
với một nghìn năm mắc nợ
ân
tình.
Anh
khi em bắt đầu ngồi vào bàn
hoa hồng thơm ngát trong lặng im
em lắng nghe giai điệu tình yêu ngân lên
trong mỗi nhịp ngón tay lướt phím
trong mắt nâu đăm đắm mơ màng
nếu anh thực sự yêu một người
anh sẽ yêu cả dáng người ấy ngồi chờ đợi
mỗi ngày, mỗi phút giây, mỗi satna khoảnh khắc
em tiếc không thể là họa sĩ
để vẽ gửi tặng anh bức tranh ấy buổi sáng nay.
Anh
chào những buổi sáng anh đi
chào những buổi sáng em nhận nguyện cầu của anh
mong em rạng rỡ
chào những nụ hôn nhờ gió mang về
cho nhau
em ước mình là họa sĩ
để vẽ những bức tranh sớm mai rực rỡ môi hôn
em ước mình thi nhân
để viết bài thơ tình dài hai ngàn không trăm mười hai câu
câu đầu tiên bắt đầu bằng: anh yêu của em
và kết thúc là dấu ba chấm kéo dài suy tưởng.
Anh
Chỉ khi thực sự yêu một người
anh mới hiểu những dịu dàng em viết sáng mai đây.
10-2012
HTH
những câu thơ bên sóng
này sóng, đừng vỗ nữa vào em ào
ạt
biển đã đủ rộng - dài cho em
thấy lẻ loi
em đã hét vào mặt biển hai ngàn
lẻ hai lần
yêu anh, yêu anh, yêu anh...
biển cười trắng phau ngọn sóng
trắng phau triền cát
trắng phau không gian em khỏa
thân hát
biển đêm nay biển mình em
đồi thi nhân trăng non
hồn thi nhân si tình dạy em làm
thơ và hát
anh ở đâu sau một rời xa
sau một chớp mi giá buốt
em già đi từng giây, tâm trí
hoang mang bấu neo vào đức phật
miệng niệm adida, tâm nhớ anh
day dứt
cọng tóc biếng lười nhớ hơi ấm
tay nâu
anh đã ở đâu, ở đâu
đêm nay em kể biển nghe chuyện
tình của em
biển hát em nghe tình khúc Trịnh
Công Sơn “Biển nhớ”
sóng rủ em múa phụ họa
sóng bảo thế gian mọi điều hư
vô
chỉ còn: tình yêu và biển
sóng lại bảo em tình yêu là đức
tin
em lặng im, lặng im
sóng cứ múa & biển cứ hát
em xoay xoay xoay trong vũ điệu
đức tin.
HTH
Ru
mùa
mùa
đông đã về anh ạ
cái
rét làm em bồn chồn
những
chiều gió tung thốc gió
em
ngồi so ro bên hiên
bản
nhạc đưa chiều vào tối
êm
êm như hương dạ lan
ngón
dài đan vào tóc rối
run
run kỷ niệm dày thêm
cứ
ngỡ là mình mạnh mẽ
hóa
ra cũng sợi tơ mành
vắng
anh ngày dài hiu hắt
đêm
quạnh quẽ em và em
mùa
đông đã về anh ạ
mùa
đông đầu em xa anh
gió
chừng như nhiều giá buốt
mùa
chừng như đang dài thêm
em
thèm một đêm bếp lửa
một khăn len choàng qua vai
một nắm chặt tay lặng lẽ
một nhìn nồng ấm sớm mai
mùa đông về rồi anh ạ
em vẫn chờ anh buồn – vui
bản nhạc đưa chiều vào tối
em ru mùa đông ngậm ngùi.
Chiều Pleiku bắt
đầu lạnh
14-11-2012
HTH

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét