Thứ Sáu, 22 tháng 12, 2017

ĐỌC THƠ TRẦN VĂN LAN - THẠCH ĐÀ

ĐỌC THƠ TRẦN VĂN LAN 

Tôi định viết mục đọc sách của ông trần văn lan nhưng chưa có dịp viết. vì tập thơ cứ được các em chuyền tay đọc, vây quanh một câu hỏi : của ai viết dễ thương vậy hén! Tôi nói của một người đồng hương của tôi. Ông làm nghề nha tá. Đọc thơ ông tôi không thấy một con vi trùng nào cả, hay một bệnh liên quan về răng. Đọc thơ ông như nhìn thấy một cô gái có nụ cười đẹp chứ không phải mắc bệnh nha chu. Chính vì thế, thơ trần văn lan dễ thương, gần gũi, giải tỏa trước hết cho ông sau đó cho ta.
Trong “ca dao lấy chồng” tôi bắt gặp cái mông lung trong câu thơ”:chị ra lấy chồng giăng ngang câu hát “. Không biết nỗi niềm gì lơ lững ở đây? Hay ở trong “mở ra một bề gió” câu chữ sang trọng nhưng để hiểu , để giải mã thì ta tắc tị. mở ra một bề gió là mở ra bề gì đây? Chiều tâm tư, cảm xúc, chiêm nghiệm…hay những chiều còn lại.
“ riêng tư trong niềm vắng
Cũng giông bão bao tình
Nón che khuôn mặt ngày
Mở ra một bề gió”
Ông viết về đà lạt, thành phố hồ chí minh, về các nhà thơ thời trước cũng nhạt nhẽo bình thường. bởi vì có quá nhiều người viết quá hay. Đọc thơ ông, nếu đọng lại ở tôi một chút nào đó. Chính là một góc hòa đa (tuy an) tiềm ẩn trong tiềm thức thơ ông. Nó lung linh với gầu sòng, chợ quê, bông lựu, rau muống, giếng chung , tình quê trắc trở gái quê dịu dàng. Tôi như mường tượng ra một buổi chợ quê ở phú yên, mà lâu rồi không còn dịp gặp.
“con tép con tôm chưa kịp lớn
Quả cà trái ớt nỗi vân tươi
Mùa đi ra chợ còn non tháng
Khuya khoắt cũng đầy một sớm mai”

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...