Thứ Bảy, 23 tháng 12, 2017

THẦY GIÁO LÀNG - THẠCH ĐÀ

THẦY GIÁO LÀNG


tôi ở nha trang về.ba má gởi về cho nội chăm sóc. nhà nội ở trong một con hẻm nhỏ , của một thị xã nhỏ. nhà nội là một vúng trũng lớn của thị xã. do ở lâu năm nên bồi đắp dần dần thành nhà ở. tuy vậy mỗi một mùa mưa nước cứ ngập vào nhà hoài. vì vậy ông bà nội nâng nền hoài. mỗi năm mực nước sông mỗi lớn.vì vậy nhà cứ ngập hoài. ởđược hai năm , nội dắt tôi đi học . hồi đó không có trường mẫu giáo.ở xóm, chỉ có một ông thầy giáo làng. nhà ông có khu đất rộng lớn , trồng nhiều cây ăn trái và hoa. đólà điều tôiấn tượng nhất.nội dắt tôi đihọc. vừa ra khỏi nhà ,tôi vừa đi vừa khóc.nội dắt tôi đến lớp .tôi vào học. nội vừa về đến nhà.tôi cũng chạy về theo. nội lại dắt tôi đến lớp.nhiều ngày như vậy , sự việc vẫn tiếp diễn như thế. vậy mà nhờ những ngày như vậy, sau này tôi rất thích học.tôi chăm chú Học và về nhà đọc báo cho nội nghe.hầu như ấn tượng nhất đối với tôi, là nhà thầy trồng rất nhiều loại cây ăn trái. thầy già nhưng khỏe mạnh to con. thầy tám có phong vị của môt cụ đồ xưa. trường học là một phòng tường rất rộng lớn. hầu như con nít cả phường thời đó đều học thầy. thầy tám dạy chúngtôi học đánh vần. trên bàn thầy có một cây thước gỗ to đùng. thầy đánh nhịptrên bảng cho chúng tôi tập đọc. mỗilần thư giãn , lũ trẻ chúng tôi chạy ra vườn thầy, hái những trái cây vừa tầm với. những traí trên cao chỉ ước ao và thèm. tôi đi học có nhiềuthầy cô giáo đểlại ấntượng cho mình, nhưcô hiệp, thầy trung, có những thầy cô chẳng đểlạiấn tượng gì, như là nghĩa vụ như là bổn phận. riêng thầy tám- một thầy giáo vỡ lòng, dạy tôi học khai tâm, đến giờ tôi vẫncòn nhớ mãi. để giữ mãi một chút tình với đất quê.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...