PHẠM NGỌC THÁI VỚI BÀI THƠ TỔ QUỐC HAY
Nguyễn thị
Hoàng
Nguyên GV Trường ĐH Sư phạm
ĐẤT
NƯỚC TÔI YÊU
Ta nằm xuống thảm
cỏ quê hương
Hát một bài ca về
Đất Mẹ
Sông, núi, bầu
trời qua bao thế hệ
Vẫn ngọt ngào như
câu ca dao
Mẹ đã nuôi ta
trong mưa nắng dãi dầu
Ta lớn lên thành
người con đất nước
Dân tộc tôi gặp
nạn nhiều và cũng nhiều tủi cực
Nhưng rất giàu
yêu thương bao la
Việt Nam ơi!
Ta gọi tên hai
tiếng của ông cha
Qua 4.000 năm dân
vẫn còn nghèo đói
Hết giặc ngoại
xâm. Lại lũ quan tham giày xới...
Đánh thắng bao
quân thù mà mãi chửa "tròn Nhân".
Ôi, đất nước ta
yêu quí vô ngần
Thế kỉ XXI rồi,
người ơi!
Chẳng lẽ cứ câu
ca dao "ngày tám tháng ba" hát mãi
Hãy mở thật rộng
cửa trời Mỹ, trời Âu
Vừa lấy thế chống
giặc phương bắc tràn vào
Vừa mở mang kinh
tế...
Ông cha ta đã dậy
rồi:
"dân trị tức
pháp trị"
Không có gì bằng
"khai dân trí"! (*)
Ôi, đất nước tôi
yêu!
Ta sống làm người
của non sông. Chết làm ma đất nước.
Dẫu chưa theo
được bước chân cường quốc
Hãy thương lấy
ngọn cỏ quê hương
Đói khát, khổ
nghèo lòng nguyện thủy chung
Không theo gót
Tàu Bang hại giống nòi, dân tộc
Để con cháu muôn
đời không ô nhục.
Thơ Phạm
Ngọc Thái
(*) Lời của Nhà yêu
nước Phan Châu Trinh
Lời bình: " Đất nước tôi yêu" là
bài thơ về tổ quốc rất máu tim, sâu sắc của nhà thơ Phạm Ngọc Thái trong dòng
thơ hiện đại Việt Nam. Hòa trộn nhuần nhụy giữa ngôn ngữ thơ tự do với sự
ngọt ngào của ca dao Đất Mẹ - Ngay bốn câu thơ đầu ta đã thấy:
Ta nằm xuống thảm
cỏ quê hương
Hát một bài ca về
Đất Mẹ
Sông, núi, bầu
trời qua bao thế hệ
Vẫn ngọt ngào như
câu ca dao
Thơ có âm hưởng của một khúc hát dân gian ta vẫn nghe đâu đó ở làng quê,
tiếng ru hời trong canh khuya hay một khúc tình ca trên một bến đò. Sang đến
khổ thứ hai, vẫn giọng thơ ngọt ngào ấy nhưng lại nói về cả dòng lịch sử dân
tộc, vừa hào hùng lại chạnh nỗi xót xa:
Việt Nam ơi!
Ta gọi tên hai tiếng
của ông cha
Qua 4.000 năm dân vẫn
còn nghèo đói
Hết giặc ngoại xâm. Lại
lũ quan tham giày xới...
Đánh thắng bao quân
thù mà mãi chửa "tròn Nhân".
Tình thơ tha thiết, yêu thương. Sang tới khổ thơ thứ ba dài tới chín câu
- Khổ thơ này mang màu thế sự? Vẫn những lời thủ thỉ tâm tình, chia ngọt sẻ bùi
cùng quê hương đất nước:
Thế kỉ XXI rồi,
người ơi!
Chẳng lẽ cứ câu ca
dao "ngày tám tháng ba" hát mãi...
Phản ảnh một bối cảnh xã hội hiện thời, theo nhân sinh và thế giới quan
tác giả? Thể hiện quan điểm xã hội học của nhà thơ:
Hãy mở thật rộng cửa
trời Mỹ, trời Âu
Vừa lấy thế chống giặc
phương bắc tràn vào
Vừa mở mang kinh
tế...
Đoạn thơ tuy mang ý tưởng thế sự nhưng vẫn bằng giọng thơ tâm tình mà
thấm vào lòng người - Nêu lên hai vấn đề lớn của dân nước đang quan tâm
nhiều: Mở mang kinh tế và chống ngoại xâm !? Ý thơ, mở rộng cửa quan hệ
sang các cường quốc Âu Châu và Mỹ làm cho dân giàu nước mạnh, tăng thế để chống
giặc phương bắc tràn vào? Tác giả muốn nói: Với bọn Tàu Bang dù là vẫn
tranh thủ hòa bình, hợp tác, hữu nghị, song như ông cha đã chỉ dậy, bản
chất chúng luôn luôn nhăm nhe với âm mưu thôn tính để đô hộ dân ta? Đó là thực
tiễn cả nghìn năm chống ngoại xâm của dân tộc. Nước phải cường, dân có mạnh...
mới đánh trả được âm mưu bành trướng của chúng mà giữ nước. Đoạn thơ đậm chất
nhân tình thế thái. Đó cũng chính là chủ nghĩa nhân văn sâu sắc của thi phẩm
này.
Mấy câu cuối của khổ thơ thứ ba:
Ông cha ta đã dậy rồi:
"dân trị tức pháp trị"
Không có gì bằng
"khai dân trí"!
Tác giả lấy lời chỉ bảo của ông cha qua những câu huấn dụ của cụ Phan
Châu Trinh, nhà yêu nước tôn kính của nhân dân Việt Nam! Đoạn thơ đề cập về xu
thế chính trị? Tôi không muốn bàn nhiều về vấn đề này - Song nghĩ rằng, mai sau
hậu thế cũng như các nhà nghiên cứu văn học bình luận về bài thơ? Đời sẽ mổ xẻ
ý tứ mà tác giả muốn nêu ra, trong bài thơ về tổ quốc của anh! Hôm nay,
xin để độc giả tự hiểu theo ý riêng của mỗi người.
Đoạn thơ cuối nói về lòng thủy chung, tình yêu với tổ quốc, quê hương:
Đói khát, khổ nghèo
lòng nguyện thủy chung
Hay là:
Ta sống làm người của
non sông. Chết làm ma đất nước.
Đến hai câu kết lại toàn bộ bài thơ, ta thấy tác giả lại trở về vấn đề
thường vẫn đau đáu trong lòng của những người dân yêu nước, trước thời vận sống
còn của non sông? Từ xưa, nay và mãi mãi mai sau:
Không theo
gót Tàu Bang hại giống nòi, dân tộc
Để con cháu muôn
đời không ô nhục.
Bài thơ chốt ở đấy! Về ngôn ngữ nghệ thuật: Tiết tấu, vần điệu thi ca
hợp lý theo cảm xúc thơ. Tình thơ chân thành không phóng đại, thuyết phục được
cảm xúc của nhiều người. Thi phẩm có khả năng sống lâu dài với thời gian và
trong nền văn học nước nhà.
"Đất nước tôi yêu" là một bài thơ về tổ quốc hay!
Nguyễn Thị Hoàng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét