CHÙM THƠ CHỌN
4
VỚT TRĂNG
Trăng
khuya song chếch nghiêng hè rớt
Ta vớt trăng vào cái túi thơ
Suông canh cũng chỉ mình ta thức
Em ngủ bên chồng, có nhớ xưa?
XUÂN VÀ
VỢ
Xuân ngẩn ngơ rơi xuống mái nhà
Chim bay bay mãi cõi bao la
Vợ ơi! Ngày tháng lo kiếm chợ
Anh cười ra lệ, chép thành thơ
CÂY HOA BẰNG LĂNG TRONG MƯA
Cứ cô đơn tắm sũng dưới mưa trời
Bằng lăng đứng một đời tím tái
Em hay là anh đấy?
Mà con tim…
rơi giữa mưa bay
ĐÔI MẮT NHUNG EM
Hoàng hôn buông xuống, trời nhạt nắng
Đôi mắt nhung em đắm cả chiều
Tay thon vò xé nhành hoa trắng
Em buồn?
Trời đất bỗng như xiêu ...
NGƯỜI ĐÀN BÀ HOÁ THÂN
Người đàn bà đi quẹt qua cửa gió
Làm cháy bùng cả tim và da
Mắt em ngời trăng, môi em nhóm lửa
Em hoá thân
thành
Đức Phật Bà!
HOA VÀ
EM
Hoa hồng đỏ thắm môi em
Nở chênh vênh ở trên bàn lẻ loi
Hoa như em đấy, em ơi!
Cô đơn mà để cho đời ngẩn ngơ…
*
Cảm tác nhìn bông hoa cắm trong chiếc cốc đặt trên bàn.
TRÁI
EM
Em xinh như nguyệt mọc đêm đêm
Ấp ủ hoa thơm khắp thân mình
Vẫn biết trong em loài trái lạ
Anh vào đó hái,
có được không?
EM BÉ CẦU BƠ
Tối ba
mươi, lò than phở đã nguội rồi
Em bé cầu bơ, không nơi ngồi sưởi ấm
Đêm giao thừa, người chúc nhau nhiều may mắn
Dưới gốc cây già một bóng nhỏ nhuộm màu đen.
Đêm
xuân 1991
THÔN NỮ TẮM DƯỚI TRĂNG
Em để truồng “luân lý” tắm trong ao
Thế giới vỗ bạch bì… giang háng hạc…
Nguyệt ở trên soi nguyệt nằm dưới nước
Thiên tạo rành rành. Nhân sướng sao?
(Một đêm trăng ven đô)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét