Thứ Ba, 1 tháng 5, 2018

TRỞ VỀ NÚI - NGUYỄN VĂN LỰC (QUÃNG NAM )

TRỞ VỀ NÚI
Một dòng sông chết, chưa khai tử
Một cánh rừng trơ gốc thân đau
Một quả núi xóa tên lịch sử
Một con đường không bước chân mau
Tôi gặp đoàn người đi vô vọng
Mang trên lưng gùi nặng Buôn buồn
Như cánh chim suốt đời di trú
Không theo mùa. Tìm kế sinh nhai
Nơi ấy ngày xưa bao hò hẹn
Chuyện tình: Xuôi - Ngược hứa trăm năm
Đêm rượu Cần vít môi, nghiêng Ché
Trăng rừng sâu lay động hơn rằm
Lời hẹn hò chảy trôi lai láng
Tìm khơi xa, không trở lại nguồn
Năm tháng người đi quên kẻ ở
Đợi âm thầm, đời bặt tin nhau
Người trở lại đào sông, khoét núi
Tìm sót tàn tích rớt, non thiêng
Rừng đại ngàn đang rên rỉ máu
Những con đường nát vết xe điên
Ánh mắt em thơ nhìn hoang dại
Bốc cơm trưa trên xịa - Tay gầy
Suối ngầu đục đoàn người lấy nước
Bước chân trần đá bãi: Nghe đau.
Buổi hồng hoang giữa lòng hiện đại
Nét man sơ cách phố: Kiếp người
Mơ giữa ngày, cánh chim thuở ấy
Chao trong chiều: Núi thẳm, rừng khơi.
VỰC LĂNG 64

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...