Thứ Tư, 9 tháng 5, 2018

CHÙM THƠ LÊ THANH HÙNG (BÌNH THUẬN )

Bộc bạch
Rất có thể, bên sóng đời nghiệt ngã
Ta cố tình dẫm đạp bước lên nhau
Cứ chen lấn, bẻ chồi non, cây lá
Tìm lộc ở đâu? Rối rắm, rũ nhàu
                    *
Sao cứ mãi nhìn đời, đầy gai góc
Kìa trời xanh, bình thản ở trên đầu
Nắng chói lung sâu, mưa trôi đèo dốc
Gian khổ qua rồi, đâu cuộc bể dâu?
                    *
Gặp lại nhau, bên góc đời chật hẹp
Mãnh vườn xưa, lời xin lỗi muộn màng
Cánh cổng vắng, mở toang, sao khép nép?
Bóng mờ xa, niềm ray rứt miên man
                    *
Dẫu đã biết, phận đời xuôi từ đó
Như cơn giông nước cạn, chảy trôi chiều
Khao khát sống, bên trời êm lặng gió
Mơ mộng ngày xưa, xuôi ngược quạnh hiu ...
                     *
Vẫn con sóng ru ta thời thơ dại
Như thủy triều duềnh ngược bến sông xa
Trôi ký ức, sao trôi hoài, trôi mãi
Vỡ vụn, âm thầm dấu chỉ mình ta
                     *
Điều ân hận đẩy đưa theo ngày tháng
Lắng tuổi đời, sao cứ cộng mang sang ?
Nghe sâu lắng, những lối mòn dĩ vãng
Sao ăn năn, bao giờ cũng muộn màng?
Lê Thanh Hùng

Trôi đâu lời hẹn cũ?
Chiếc lược ngày xưa đã gãy rồi
Trong tóc rối chiều mưa mờ tối
Như đi qua cuộc tình nông nổi
Lời hẹn nào, năm tháng buông trôi
                   *
Tái cung môi, tím ngắt gọi mời
Chiều năm cũ, đong đưa trước mặt
Nỗi nhớ gì? Hắt hiu quay quắc
Giọt mưa rơi, nhòe mắt em ơi ...
                  *
Thôi để mình anh về chốn xưa
Nơi đóng váng một thời trai trẻ
Nơi ký ức mịt mờ giằng xé
Ngúc ngoắc chiều, trong tiếng đò đưa ...
Lê Thanh Hùng

Hoài niệm
Khép chặt cung môi
Dưới mi cong
Sóng sánh
Vội vàng buông
Em
Lẫn khuất
Bóng chiều rơi
Lặng lẽ điểm tô
Khói sương mờ
Sắc lạnh
Góc cạnh
Cứ đong đưa
Từ buổi xa người
Lê Thanh Hùng

  Bình Thuận

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...