CHIỀU XUÂN ĐỨNG GIÓ
Bài thơ này xuất hiện trên báo được đâu chừng một năm thì tự nhiên một hôm mình lên mạng bắt gặp bài thơ của một tác giả nữ ( đang được dư luận chú ý!) có vài câu thơ ở đoạn đầu na ná ý tứ giống như đoạn đầu bài này. Mình rất lấy làm lạ là khi người ta "mượn" của mình mà không thấy họ cho vào ngoặc đơn, ngoặc kép gì cả! Thật buồn! Nhưng nó cũng đã qua lâu rồi...Thời buổi này mà! Biết sao được!
Lánh lót tiếng chim mài gió
Xuân đang nhễ nhại giao mùa
Tiếng con ong bầu nhẫn nại
Xè xè khoét thủng thời gian
Ai làm con sông cạn nước
Cho buổi chiều nay sâu hơn?
Vó bè vô tình giơ gọng
Ngẩn ngơ cho con sông buồn…
Bờ tre đứng im đợi gió
Lao xao rung tiếng cu gù
Khói đồng nồng thơm hơi ruộng
Đất trời mở tiệc lời ru
Hoa lau đậu trên mặt nước
Nhẹ tênh xao xác bờ sông
Dáng ai lui cui đồng vắng
Im lìm tựa dấu ngoặc đơn…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét