CÙNG PHẠM SƠN
Lỡ mồm gọi gã xấu trai
Ai bảo phận thấp thôi xài đỡ nghe!
Bọn ta mang tiếng đồng nghề
Vào ra chung lối đi về có nhau
Nhấp nhô cặp kính cận nâu
Vừa thấp thoáng đã đổ màu oang oang
Giận là sấm chớp đùng đoàng
Có là ông tướng ông hoàng cũng phê…
Bao giờ cỏ bén chân đê
Lúa xuân khởi sắc cơn mê…sẽ tàn
Dùng người một lũ phụ phàng
Gã thì vẫn thế nồng nàn hơn xưa…
Dốc cho đắm đuối…chưa vừa
Hết mình lại cứ là chưa hết mình
Bao giờ sóng gió lặng thinh
Thả neo Khánh Hải chúng mình lai rai
Cụng li cho tĩ tã say
Cho nghiêng ngả chợ cho quay lơ đời
Cụng cho tan cái…cơ trời!
Cho hoang mang rượu cho thôi nhọc nhằn
Cụng cho tan cái…sọc rằn
Trời xâm xẩm tối chả lăn tăn gì!
Chuyện đời là cái chi chi…?
Những ngày Sông Đốc mưa dầm 2009
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét