Thứ Bảy, 12 tháng 5, 2018

ĐÊM NGHE CUỐC GỌI - NGUYỄN NGỌC TÂN

ĐÊM NGHE CUỐC GỌI

       Giáp năm. Phương Nam. Gió lạnh lại về. Đôi chân và lòng người dường như nhẹ nhõm thanh thoát hơn. Đêm trăng tháng này ngà ngà se se, bập bềnh trôi trong tiếng cuốc gọi bạn. Mình lại chợt nhớ đến bài thơ mình viết tặng chú Kiệt năm ngoái, và hình như nó được viết đâu như cũng vào những đêm trăng như thế này-đêm trăng loang loang cô đơn nỗi niềm nhớ bạn!
                                                                           
                                                                             Tặng Nguyễn Sĩ Hào Kiệt
                                             Đêm nghe tiếng cuốc ngang lầu
                                    Mùa xuân rơi lõm trên đầu trăng non
                                             Cỏ cây lả lướt bồn chồn
                                    Nhạc nhà ai thả cuối thôn phập phồng
                                            
                                            Gió chừng ve vuốt mặt sông
                                    Hàng cây xào xạc hát mong lên bờ?
                                             Xuồng ai dưới bến đang mơ
                                    Nhấp nhô con nước nằm chờ tháo dây?
                                            
                                             Xuân ơi ta bảo xuân này:
                                    Đừng gieo cái nhớ ít ngày rồi đi!
                                                                                      Xuân 2009

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...