Tôi rút ruột câu thơ còn mưng mủ
Rửa sạch lòng nuôi lại bến sông xưa
Bến sông củ đến giờ còn vẫn đục
Dù trái tim đang đến buổi giâo mùa
Trăng ký ức còn vàng nơi sắc áo
Buổi em về bịn rịn bóng chim câu
Anh dập dình nơi cánh đồng bảo nổi
Suốt một đời trầm mặc những cơn đau
Năm tháng củ nơi mùa xuân muối xát
Vẫn hằn lên hình bóng một tên khờ
Đêm tỉnh lằng lần theo miền ký ức
Để con tàu mặc niệm chảy trong mơ
Bến bờ củ gieo neo từ độ nọ
Em nhìn tôi bằng đôi mắt sai mùa
Trái cứ chín theo dòng sông gợn sóng
Trôi ngậm ngùi trên những bến bờ xưa
Tôi lật lại khoảng trời xanh ký ức
Vẻ lên em chi chít những tên miền
Cũng có thể chút tình riêng đã mất
Hoặc chạnh lòng theo lớp bụi oan khiên
PHAN MINH CHÂU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét