Trích trường ca CỬA SÔNG ĐỐC (1)
Nguyễn Ngọc Tân
Sớm mai mở tung cửa gió
Rạng đông nhảy nhót ùa vào
Chưa kịp nói câu rửa mặt
Nắng đã xin chìa hai tay…
1.CẢM GIÁC CHUNG
Sớm mai mở tung cửa gió
Rạng đông nhảy nhót ùa vào
Chưa kịp nói câu rửa mặt
Nắng đã xin chìa hai tay…
1.CẢM GIÁC CHUNG
Màn đêm giăng
Của bao ngày phơi tái
Gió nặng người quăng vãi những cơn ho
Bến nước đen
Trăng như bừng sáng
Người người đùn lên như những luống cày
Trăng phơi sương
Nụ cười phơi nắng
Lấp lánh da nâu loang loáng lưng trần
Người đâu đến
Cõng trên mình câu hát
Ngật ngưỡng vùi trong nhạc ráp lô xô
Người mặt sóng
Bước về say mặt đất
Con cá buồn lặng lẽ đáy sông
Người như lúa lũ
Lóp ngóp bơi tìm bờ văn hóa
Tín ngưỡng về nắng đỏ Lăng Ông
Tìm chưa thấy
Nơi con em gắp chữ
Lấp ló gần xa đâu đó mái trường…
Trường hay bến
Cái nơi ồn ào mua bán?
Thầy cô giáo mà tưởng doanh nhân!
Cửa biển gió
Mặt sông vỡ ra thành li ti sóng
Xua mặt trời ra tận phía cửa sông
Người chen lấn
Mánh lới đùn như rác
Mỗi dáng người là mỗi dáng xin cho…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét