Thứ Ba, 15 tháng 5, 2018

ĐÊM MƠ SẮC ÁO NGƯỜI XƯA - PHAN MINH CHÂU

ĐÊM MƠ SẮC ÁO NGƯỜI XƯA

Một cái nhìn bén tựa dao cau
Một câu nói tưởng chừng như ngờ nghệch
Em đánh thức trong anh
Nỗi buồn xa xí nhất
Trái tim đau năm tháng bỗng dại khờ
Đêm thầm thì anh đếm những giấc mơ
Và thầm hỏi giấc mơ nào đã mất
Trên con phố ngày xưa
Mùa áo cơm rát mặt
Có bao giờ anh thấy những cơn đau
Hạnh phúc đi qua muôn vẻ muôn màu
Không thể vẻ trái tim người phụ nữ
Bằng màu sắc trập trùng của những ngày tháng củ
Chỉ riêng màu hạnh phúc đã hanh hao
Đôi mắt em giờ bén tựa dao cau
Anh thử hỏi vì sao?vì sao anh hiểu được
Qua lớp phấn hồn nhiên có điều gì đã mất
Hạnh phúc lang thang ôm quãng đời buồn
Đêm anh nằm mường tượng những yêu thương
Có sắc áo người xưa về ngang cửa
Sắc áo ngày xưa rực như than lửa
Đã một thời đốt cháy trái tim anh

            PHAN MINH CHÂU

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...