Phạm Quốc Ca dịch từ tiếng Nga
VÌ SAO?
Tôi buồn vì… đã yêu em
Vì thương cho tuổi xuân em rỡ ràng
Miệng đời hiểm độc, gian ngoan
Sẽ theo em suốt chặng đường mai sau.
Ngày vui hay thoáng ngọt ngào
Em rồi phải trả bằng bao ngậm ngùi,
Tôi buồn vì… thấy em vui !
Vì thương cho tuổi xuân em rỡ ràng
Miệng đời hiểm độc, gian ngoan
Sẽ theo em suốt chặng đường mai sau.
Ngày vui hay thoáng ngọt ngào
Em rồi phải trả bằng bao ngậm ngùi,
Tôi buồn vì… thấy em vui !
1840
GHỀNH ĐÁ
Đám mây vàng nhỏ ngủ êm
Trên ngực ghềnh đá tròn đêm dịu dàng
Sáng ra lặng lẽ lên đàng
Trời xanh nhẹ đón mây vàng rong chơi.
Trên ngực ghềnh đá tròn đêm dịu dàng
Sáng ra lặng lẽ lên đàng
Trời xanh nhẹ đón mây vàng rong chơi.
Trơ vơ giữa nước và trời
Ngẩn ngơ ghềnh đá nhớ hơi bạn lòng
Cô đơn nó đứng đau buồn
Lệ thầm rơi ướt giữa vùng quạnh hiu.
Ngẩn ngơ ghềnh đá nhớ hơi bạn lòng
Cô đơn nó đứng đau buồn
Lệ thầm rơi ướt giữa vùng quạnh hiu.
1841
ĐÔI MẮT ĐEN
Trong nghìn sao của trời đêm
Hai ngôi sao sáng- mắt em rỡ ràng.
Mắt đen- đôi mắt phương Nam
Gặp nhau giờ xấu- lỡ làng, khổ đau.
Hai ngôi sao sáng- mắt em rỡ ràng.
Mắt đen- đôi mắt phương Nam
Gặp nhau giờ xấu- lỡ làng, khổ đau.
Nhìn sao ai cũng nguyện cầu
Thiên đường hạnh phúc nhiệm màu đẹp tươi
Thiên đường, địa ngục của tôi
Chứa trong đôi mắt tuyệt vời của em.
Thiên đường hạnh phúc nhiệm màu đẹp tươi
Thiên đường, địa ngục của tôi
Chứa trong đôi mắt tuyệt vời của em.
Mắt đen- đôi mắt phương Nam
Yêu em tôi nhận vô vàn khổ đau
Sáng ban ngày, sáng đêm thâu
Hai ngôi sao sáng tình đầu của tôi.
Yêu em tôi nhận vô vàn khổ đau
Sáng ban ngày, sáng đêm thâu
Hai ngôi sao sáng tình đầu của tôi.
1840
CÁNH BUỔM
Cánh buồm trắng mờ dần đơn độc
Trong sương mù biển xanh
Trong sương mù biển xanh
Nó tìm chi nơi xa xôi vô định
Bỏ lại chi nơi xóm nhỏ yên lành.
Bỏ lại chi nơi xóm nhỏ yên lành.
Trên biển lớn sóng đánh, gió rít
Cột buồm vặn vẹo uốn cong
Than ôi, nó không tìm may mắn
Và chối từ hạnh phúc cũng không.
Cột buồm vặn vẹo uốn cong
Than ôi, nó không tìm may mắn
Và chối từ hạnh phúc cũng không.
Nước biển ánh màu da trời tươi sáng
Khắp đại dương rực rỡ nắng vàng
Nhưng nó chẳng yên lòng, cầu bão nổi
Dường trong bão tố có bình yên.
Khắp đại dương rực rỡ nắng vàng
Nhưng nó chẳng yên lòng, cầu bão nổi
Dường trong bão tố có bình yên.
1832
NHỮNG ĐÁM MÂY
Những đám mây- khách vĩnh viễn bầu trời
Thảo nguyên mênh mông một màu ngọc bích
Các anh bay đi
Còn tôi bị người ta trục xuất
Từ miền Bắc thân thương về tận phương Nam.
Thảo nguyên mênh mông một màu ngọc bích
Các anh bay đi
Còn tôi bị người ta trục xuất
Từ miền Bắc thân thương về tận phương Nam.
Ai xua đuổi các anh ?
Hay số phận làm điều tiền định ?
Sự đố kỵ ngấm ngầm?
Hay độc ác công khai ?
Là gánh chịu một lần trọng tội?
Hay vu khống của bạn bè độc ác, đơn sai?
Hay số phận làm điều tiền định ?
Sự đố kỵ ngấm ngầm?
Hay độc ác công khai ?
Là gánh chịu một lần trọng tội?
Hay vu khống của bạn bè độc ác, đơn sai?
Xứ sở cỗi cằn không làm cho các anh buồn chán
Xa lạ nỗi khổ đau
,
Xa lạ nỗi đắm say
Vĩnh viễn tự do
Vĩnh viễn đời thanh thản
Không yêu quê hương đâu biết nỗi lưu đày!
Xa lạ nỗi khổ đau
,
Xa lạ nỗi đắm say
Vĩnh viễn tự do
Vĩnh viễn đời thanh thản
Không yêu quê hương đâu biết nỗi lưu đày!
1840
CẢM ƠN
Xin cảm ơn em vì tất cả
Vì đớn đau bí ẩn lửa tình
Vì giọt lệ đắng cay
Nụ hôn chất độc
Vì ghen tuông của kẻ thù mình.
Vì đớn đau bí ẩn lửa tình
Vì giọt lệ đắng cay
Nụ hôn chất độc
Vì ghen tuông của kẻ thù mình.
Vì nồng nhiệt tâm hồn đã uổng
Vì những gì em dối lừa tôi
Trời xếp đặt để từ nay tôi hết
Phải cảm ơn em nữa, em ơi !
Vì những gì em dối lừa tôi
Trời xếp đặt để từ nay tôi hết
Phải cảm ơn em nữa, em ơi !
1832
TÌNH CA GỬI...
Khi tôi đến đất quê người
Lẻ loi đi dưới bầu trời phương Nam
Ngẩng cao mái tóc ngang tàng
Đi trong thế giới mơ màng thi nhân
Em làm được lá chắn không
Che cho tôi trước đám đông bạo tàn ?
Đám đông ghen ghét căn hờn
Gào lên kết án con đường riêng tôi.
Lẻ loi đi dưới bầu trời phương Nam
Ngẩng cao mái tóc ngang tàng
Đi trong thế giới mơ màng thi nhân
Em làm được lá chắn không
Che cho tôi trước đám đông bạo tàn ?
Đám đông ghen ghét căn hờn
Gào lên kết án con đường riêng tôi.
Hãy yêu tuổi trẻ, em ơi !
Hãy thương những kẻ bị đời ghét ghen
Hãy cầu bằng chính môi em
Niềm tin không tắt trong tim bạn mình
Để tôi có thể đinh ninh
Nơi đày ải có trái tim bạn bè
Trái tim thương nỗi ê chề
Trái tim nhân thế chẳng hề bôi đen.
Hãy thương những kẻ bị đời ghét ghen
Hãy cầu bằng chính môi em
Niềm tin không tắt trong tim bạn mình
Để tôi có thể đinh ninh
Nơi đày ải có trái tim bạn bè
Trái tim thương nỗi ê chề
Trái tim nhân thế chẳng hề bôi đen.
1837
GỬI…
Khi anh với nỗi buồn tiền định
Gửi lại em cho lòng tốt của đám đông
Em biết đâu với trong sạch tâm hồn
Anh đang đi về cõi chết.
Gửi lại em cho lòng tốt của đám đông
Em biết đâu với trong sạch tâm hồn
Anh đang đi về cõi chết.
Em nào biết mái đầu mà em yêu tha thiết
Đang từ ngực em đi đến đoạn đầu đài.
Đang từ ngực em đi đến đoạn đầu đài.
Anh đã được sinh ra cho cảm hứng thanh bình
Cho vinh quang và niềm hy vọng.
Không hoà hợp với xung quanh
Anh là một thiên tài thù hận
Không chịu ở trong xiềng xích loài người.
Chúa đã không nghe lời thỉnh nguyện em ơi !
Anh sẽ chết giữa ngày đang tươi sáng.
Cho vinh quang và niềm hy vọng.
Không hoà hợp với xung quanh
Anh là một thiên tài thù hận
Không chịu ở trong xiềng xích loài người.
Chúa đã không nghe lời thỉnh nguyện em ơi !
Anh sẽ chết giữa ngày đang tươi sáng.
Giờ đã điểm
Và đời anh sắp tắt
Như một thanh trầm
Trong lãng quên.
Không ai rơi giọt lệ xót thương
Để thanh minh trước đám đông
Rửa sạch những điều trách cứ.
Và đời anh sắp tắt
Như một thanh trầm
Trong lãng quên.
Không ai rơi giọt lệ xót thương
Để thanh minh trước đám đông
Rửa sạch những điều trách cứ.
Chỉ còn tiếng rên vào lúc nửa đêm
Làm xao động tim em
Nơi hình ảnh của anh em cất giữ.
Làm xao động tim em
Nơi hình ảnh của anh em cất giữ.
1841
KHÁT VỌNG
Sao tôi không là đại bàng thảo nguyên
Đang bay trên đầu tôi
Sao tôi không thể phóng lên trời
Chỉ yêu tự do duy nhất?
Đang bay trên đầu tôi
Sao tôi không thể phóng lên trời
Chỉ yêu tự do duy nhất?
Giá như tôi được bay về phương ấy
Nơi những loài hoa dã thảo nở trắng đồng
Trong sương núi một lâu đài hoang vắng
Đang ngủ vùi giấc ngủ lãng quên.
Nơi những loài hoa dã thảo nở trắng đồng
Trong sương núi một lâu đài hoang vắng
Đang ngủ vùi giấc ngủ lãng quên.
Trên tường đá treo một thanh gươm rỉ
Và lá chắn truyền đời gia bảo cha ông
Bằng đôi cánh tôi sẽ lau sạch bụi
Đến ngời lên vẻ đẹp của thép đồng.
Và lá chắn truyền đời gia bảo cha ông
Bằng đôi cánh tôi sẽ lau sạch bụi
Đến ngời lên vẻ đẹp của thép đồng.
Và cây thụ cầm Scotlen đầy mạng nhện
Lại ngân lên theo luật vựng âm thanh
Một mình tôi nghe
Một mình tôi rung động
Khi nó lặng im hay lan toả ngọt lành…
Lại ngân lên theo luật vựng âm thanh
Một mình tôi nghe
Một mình tôi rung động
Khi nó lặng im hay lan toả ngọt lành…
Nhưng tất cả là mơ
Là nguyện cầu vô vọng
Khắc nghiệt thay, số phận đã định rồi
Xa tít tắp trùng trùng sóng biển
Đã cách ngăn xứ sở của tôi !
Là nguyện cầu vô vọng
Khắc nghiệt thay, số phận đã định rồi
Xa tít tắp trùng trùng sóng biển
Đã cách ngăn xứ sở của tôi !
Lớp hậu sinh của những người dũng cảm
Đã yếu hèn trên xứ tuyết bởi ngoan hiền
Tôi ở nơi này tâm hồn chốn khác
Muốn hoá đại bàng của bát ngát thảo nguyên.
Đã yếu hèn trên xứ tuyết bởi ngoan hiền
Tôi ở nơi này tâm hồn chốn khác
Muốn hoá đại bàng của bát ngát thảo nguyên.
1839
TÔI KHÔNG YÊU EM ĐƯỢC CHÁY NỒNG ĐẾN VẬY!
Tôi không yêu em được cháy nồng đến vậy
Vẻ đẹp em nào dành để cho tôi!
Tôi tìm trong em nỗi say đắm một thời
Cùng tuổi trẻ trong tôi đã chết.
Vẻ đẹp em nào dành để cho tôi!
Tôi tìm trong em nỗi say đắm một thời
Cùng tuổi trẻ trong tôi đã chết.
Khi tôi ngắm em
Nhìn sâu vào mắt em bằng cái nhìn đăm đắm
Chính khi ấy tôi chuyện trò thầm lặng
Không phải với em mà với trái tim tôi.
Nhìn sâu vào mắt em bằng cái nhìn đăm đắm
Chính khi ấy tôi chuyện trò thầm lặng
Không phải với em mà với trái tim tôi.
Tôi nói với người bạn gái của thời trai
Trong nét dáng em tìm nét dáng cô ấy
Trong đôi em tươi tìm vị ngọt một thời yêu điên dại
Trong ánh mắt em tìm ánh mắt đã xa rồi.
Trong nét dáng em tìm nét dáng cô ấy
Trong đôi em tươi tìm vị ngọt một thời yêu điên dại
Trong ánh mắt em tìm ánh mắt đã xa rồi.
1842
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét