Thứ Bảy, 12 tháng 5, 2018

LỜI CON GIÁN Ở NHÀ MỞ ĐỒNG NAI - NGUYỄN NGỌC TÂN

LỜI CON GIÁN Ở NHÀ MỞ ĐỒNG NAI!

      Hôm trước, báo chí có đưa tin về tình cảnh và nguyên nhân lũ nhóc trốn chạy ở Nhà Mở Đồng Nai, đọc mà nẫu cả ruột gan...Người ta đang tâm mạo danh lạm dụng chức trách...(để làm gì không biết nữa? Không lẽ để "vô tư mà báo cáo thành tích"???) Háo danh đến thế là cùng! Về nhà, buồn vẩn vơ mất mấy ngày...Nhân tiện, thấy bọn gián vênh váo ngoe ngoảy râu, đành mượn tạm ghi vài lời! 

Chúng tớ vô tư chạy nhảy
Cống rãnh máng mương ngày ngày
Nơi đâu bọn tớ cũng tới
Nhà mở Đồng Nai đến ngay!
 
Ôi! sao đông quá lũ trẻ lạc loài
Bọn chúng đến đây tranh đua với lũ tớ
Ăn uống có khi phà hơi đói
Tranh phần ruồi muỗi cũng tranh theo…
 
Có đôi khi
Những bàn tay phù thủy vung lên...
Lũ trẻ bị đánh tơi bời
Lũ tớ khoái trá cười rung râu…!
 
Bọn trẻ không còn đủ sức tranh phần
Họ hàng tớ tha hồ lượm lặt
Bọn trẻ con đáng kiếp!
Chớ học đòi nhịn đói giống lũ ta…
 
Ngày hôm qua
Bọn trẻ chui ra khỏi cổng trốn chạy
Đứa bươu đầu, sứt trán, gãy tay…
Tự nhiên tớ lại thấy thương bọn nhóc!
 
Chạy đi đâu thoát khỏi nhà này
Ngoài đường đầy những ông anh, bà chị mặc áo xanh
Này, có chạy đi thì chạy hẳn!
Còn lỡ…về đừng hỏi cớ sao đau!
 
Bọn ta lại nằm vểnh râu
Chờ những hột cơm không ăn nơi bọn trẻ
Ai bảo dám coi thường lũ gián chúng mình
Thôi hãy về đón chúng tớ trong tình bạn

   Những ngày lập thu 2010

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...