NGƯỜI ĐÀN BÀ TRẢ GIÓ
CHO SÔNG BA
Sáng ra ngõ vấp phong long
Chiều về xông lưới những mong gặp thời
Mưu sinh lủi thủi phận người
Sông Ba nhan sắc vẫn mời mọc ta
Mồ hôi đất cục quê nhà
Đêm qua cái vía sông xa gọi về
Hộ “cận nghèo” đứng mép đê
Hú hồn hú vía chưa thê thảm đời
Mong người một kiếp thảnh thơi
Tối nằm mở mắt trăng rơi giữa nhà.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét