BẦY CHÓ CỦA TÔI
Làng quê ơi, bao năm xa cách
Đêm nay tôi trở lại làng
Trời sắp bão oi nồng cơn sốt
Bên ngọn đèn hạt đỗ
Tôi ngồi nghe
Tiếng chó khuya sủa chớp cuối chân trời
Bao năm rồi
Tôi lớn lên trong ngõ của tôi
Đã bao năm
Cứ đêm xuống
Bầy chó ngửa mặt lên trời
Sủa cay đắng, thảm sầu, man rợ
Bầy chó ơi, sủa vào đâu
Sủa vào trăng?
Sủa vào ngọn đèn dầu?
Hay sợ đêm mà sủa vào bóng tối
Hay sợ nhau mà sủa vào nhau
Bầy chó gầy, bẩn thỉu, ốm đau
Ngày lùng sục kiếm ăn
Liếm cả vào lưỡi dao sắc ngọt
Lưỡi bị cứa máu trào ra ở đó
Con đến sau lại liếm máu bầy mình
Chó ơi, đừng sủa nữa
Gió đêm thành gió dại rồi
Ai ném lại vầng trăng ra khỏi sự bình yên
Lao rồ dại trong mây trời xứ mẹ
Trong ngõ nhỏ đêm nay
Tôi nghe chó sủa
Tôi thổi tắt đèn
Chó sủa vào tôi.
( làng Chùa 1991)
tranh dưới : Con bống đen đẻ trứng - cảm hứng từ 1 bài thơ, màu nước trên giấy, khổ 50 x 70cm, vẽ 2020 )

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét