Thứ Bảy, 14 tháng 4, 2018

ĐỪNG ĐÙA VỚI TỬ THẦN - NGUYỄN TRÍ

Đừng đùa với tử thần
Truyện ngắn của Nguyễn Trí
Vụ việc xẩy ra không là một tai nạn ngẩu nhiên mà có sự dàn dựng. Chừng như kẻ thủ ác đã can ke rất kỹ lưỡng đường đi nước bước của cô giáo Loan. Lúc ấy là mười một giờ mười lăm phút. Từ trường trung học X - nơi cô Loan giảng dạy – về nhà chỉ năm cây số. Cô chạy E-lắc ngang qua cánh đồng thì trong hẻm một chiếc phân khối lớn tấp theo. Thằng ngồi sau vung chân đạp vào xe cô Loan một phát. Đường một chiều những ba làn xe nên cô Loan chạy vận tốc những sáu mươi cây số trên giờ. Ngã vô lề chiếc xe kéo cô thêm cả năm mét mới dừng lại. Hai kẻ thủ ác lướt một phát và rẽ vào một con hẻm khác biệt mù tăm dạng.Quá nhanh. Nhanh như sao xẹt nên chủ nhân những chiếc xe đang lưu thông cùng chiều từ tải trọng lớn cho đến hai bánh không biết xe gây án loại gì nói chi biển số. Họ chỉ biết dừng xe rồi gọi điện cho công an. Một người mở xách tay của cô lấy ra một ai phôn rồi dò tìm danh bạ. Má cô Loan thiếu điều ngất xỉu khi nghe tin dữ. Cô là con một.
Cô Loan bị gẫy một tay và một chân, mặt mày xây xát là chuyện nhỏ. Lúc nầy mới biết giá trị của mũ bảo hiểm. Không có nó thì chết chắc chứ chấn thương sọ não chả cà ram gì với sự va đập đến tanh bành dàn mủ của chiếc E-lắc. Trong lúc bà mẹ của cô Loan thất thần ngồi trên ghế chờ của phòng cấp cứu cầu nguyện với mười hai tầng trời cho con bà tai qua nạn khỏi thì cha của cô gọi điện cho Dũng – chồng cô – báo tin dữ. Gọi cả chục cuộc nhưng ông con rể không bắt máy. Điên tiết lên ông chửi đổng:
- Sư bố mày thằng khốn kiếp... không lý mày lại gái gú ôm iếc đâu rồi...
Khi cô Loan ra khỏi phòng cấp cứu đặc biệt với tay và chân bị bó bột thì cũng là lúc điện thoại ông Thành – cha cô - réo có cuộc gọi đến:
- A lô... Dũng hả? Mày...
Nhưng mặt mày ông Thành bổng dưng xám lại. Xám và chảy xuống trông thảm hại hết biết. Bà vợ hỏi:
- Gì mà trông ông mất hồn vậy?
Ông Thanh buông thỏng tay:
- Thằng Dũng...
- Sao? Nó sao rồi?
- Nó cũng bị xe tông. Đang cấp cứu ở bệnh viện tỉnh.
Thật hi hữu. Thật là họa vô đơn chí. Cả vợ cả chồng thọ nạn cùng một lượt. Có hi hữu có đơn chí không khi những kẻ qua đường chứng kiến tai nạn của Dũng kể rằng hình như hai thằng kè theo Dũng đã đạp anh? Nó cũng nhanh như sao đổi ngôi nên không ai theo được kẻ thủ ác. Mà ông cố nội ai dám theo những kẻ đạp xe, chém mướn, đâm thuê? Thời mà đồng bạc thống trị, xì ke xì kút ngáo đá coi mạng người như cỏ rác ai dám làm anh hùng đường phố? Cả khu phố nơi gia đình cô Loan cư ngụ đổ xô bàn tán. Họ lớn tiếng rằng : “Tội quá, tội nghiệp quá thì thôi” “ Sao lại có kẻ ra tay tàn độc vậy?” Nhưng nhỏ giọng họ lại nói: “ Tao đã nói rồi... đừng có tham... đụng vô thằng Thớt là không được đâu...”
Thớt là thằng nào vậy kìa?
***
Thớt là ngoại hiệu của Dũng. Giang hồ gọi đầy đủ là Dũng Thớt. Lý do? Là đằng sau đầu của Dũng phẳng như cái thớt. Những cái lạ thường cho ra những con người lạ. Thành tích cộm cán của Dũng là năm năm tù về tội chém mướn.
Mai kể tiếp.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...