Chủ Nhật, 15 tháng 4, 2018

BỜ VAI LÁ CỎ - NGUYỄN DUY TẨM

BỜ VAI LÁ CỎ
Có những món nợ em
tôi chưa hề muốn trả
Đồng tiền trên má giọt nước mắt trên môi
Hơi thở trên gò đôi hương chanh trên tóc
Chiếc nón mỏng tênh mông mênh bờ nắng
Chỉ nhìn thôi đủ mát cả một đời
Bao năm lên chùa đủ dũ bỏ lợi danh
Riêng hình bóng em tôi chưa hề xóa được
Từ lời chuông ngân đến nhành dương tha thướt
Bóng dáng nào cũng gợi nhớ về em
Trách làm chi một trái tim mềm
Tiếng trống trường thềm xưa thường lạc ngõ
Nắng trộn mưa me bờ vai lá cỏ
Để bây giờ sỏi đá cũng thành thơ
NGUYỄN DUY TẨM

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...