Một chiều ta nhận ra ta
Không từ tuổi tác không qua dáng người
Ta về sau những cuộc vui
Sau những cay đắng cuộc đời ban cho.
Ta về, về thật rồi sao
Chân dung ta ngỡ ai nào xa xôi
Thế là ta nhận ra tôi
Cùng giữa trời đất, cùng người nhân gian
Một tên công chức làng nhàng
Đồng lương ba cọc đa mang nợ đời
Và chiều nay tôi nghe vơi
Hình như quá nửa cuộc đời tôi vay.
VỰC LĂNG 64
VỀ VỚI ANH
Chào em cô giáo về quê anh
Mang theo niềm xôn xao phố biển
Gói gió Sơn Trà trên tóc ngắn
Gởi sóng sông Hàn trong mắt thu.
Lạ phải không em trường quê hương
Lạ phải không em học trò rừng
Lạ phải không em bao điều lạ
Không chờ không đợi bỗng quen thân.
Đất có lành không anh chỉ biết
Em về đậu lại với đời anh
Từ nay đâu khác dân thôn dã
Trãi nắng mưa chung với mái trường.
VỰC LĂNG 64
BÀI THƠ ĐẶT TÊN CHO CON
Con chưa ra đời ba đã đặt tên cho con
Bằng hy vọng của hạt mầm chưa khỏi đất
Tên con là gì, chính ba cũng chưa hình dung được
Cơ thường cuộc đời hay gắn bó cùng tên.
Và trước con ba đã có một cái tên
Của những ngày tháng ấu thơ, thành người rồi tự lập.
Tên ba ngày xưa do ông con chọn đặt
Bằng chữ thánh hiền và kinh nghiệm lo toan.
Nhưng cuộc đời thường giông bão con ơi
Suốt quãng đường ba qua có những điều bất toại
Cho đến hôm nay phải làm ba suy ngẫm lại
Mỗi ô chữ cuộc đời là chân lý hôm mai.
Ba trở về thời tuổi trẻ của ba
Lần gỏ cửa cả những vùng đã ngủ
Đâu là vinh quang, đâu là tuyệt vọng
Đâu là vĩnh hằng cư ngụ những niềm vui.
Ba lần về những bờ bến xa xôi
Nơi ba qua buồn nhiều hơn đến
Hỏi những rạng đông, những hoàng hôn ngày lặn
Đâu là cuộc đời những con chữ cha ông.
Để đặt tên con với mong ước cõi lòng
Con là quá khứ,
Con là hiện tại,
Con là tương lai
Của đời ba con nhé !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét