Thứ Bảy, 21 tháng 4, 2018

AI ĐÃ BỨC TỬ MÙA THU !? - NGUYỄN NGỌC TÂN

CHÙM THƠ NGUYỄN NGỌC TÂN



AI ĐÃ BỨC TỬ MÙA THU!?

Em thấy đẹp em có con mắt xanh
Lọc hạt nhớ tận cùng trong kẽ tiếc
Mấy khi vui
Gã chăn bò cô độc
Thì thênh thang mây gió với trăng ngàn
Ta không say
Ta không thể say tràn!
Chút men nhớ nhồi nhào ta dăm bữa
Hương mùa thu ẩn náu đáy tâm hồn
Mùa thu lá
Mùa thu gào Ba Sắc!
Mùa thu đêm lồng lộng trống du thuyền...
Mùa thu chòng chành...
Mùa thu chống chếnh duyên
Đưa ta đến bên dòng sông Ba Sắc
Dẫn ta quay những vòng quay hư thực
Đắm đuối ngồi nát vạt cỏ hư danh
Ừ kìa thảo nguyên! thảo nguyên nước mênh mông…!?
Mùa thu!
Mùa thu!
Ta tìm em bảng lảng sương mù
Mênh mang quá! Ai làm sao bức tử!?
Lung linh quá! Ai đang tâm bức tử!?
Bỏ ta về em trốn cõi đa ngôn...
Chỉ còn ta!
Chỉ còn ta bầm dập với thu buồn...

VIẾT THAY LỜI Q. XƯA CỦA LÃO ĐẠI DZU HỒ!

Em về đến kí ức xưa tròn trĩnh
Lão thực ngày
Hành khất đêm đêm
Khúc hát dâng anh tròn vạnh
Ngấm men dấu yêu những ngày tháng vắng...
Đêm không ngủ chiếc chiếu buồn than lạnh
Gối tay chồng gối tay lên chiều đông...
Nhớ anh!
Nhớ anh!
Nhớ anh trong phập phồng tiếng nghẹn
Gió buốt qua mây
Chuỗi ngày đen đặc
Ngậm đắng nỗi buồn em ngậm đắng chính em!!!
Ánh mắt anh bỏ quên
Neo vào khoảng trời
Neo vào khối tình em im lặng
Gió chướng về
Em lại nhớ
Đêm
Đêm!!!
MÙA KHÔ DA DIẾT
Ngột ngạt những chiều mùa khô tươm nắng
Gió chả ham quẫy đuôi trên mặt sóng
Nước chưa kịp trong con nước đồng bằng


Gió đang về hay lang bạt nơi đâu?
Cho hàng cây đứng im xơ xác gọi
Nhớ nhau chi ngầy ngật váng đầu!
Năm anh về mùa cũng khô mênh mông
Căn phòng em nắng vàng say mê thổi
Nụ anh cười mênh mang như sông…


Em gói mùa khô trong vẹn nguyên chữ đợi
Bao mùa khô ra đi mấy mùa khô trở lại
Chỉ mình em khắc khoải giống như mùa!..
Anh ạ! làm sao gỡ bỏ được chữ mong
Hoa nắng bủa vây mùa khô ngột ngạt
Hơi nóng chiều nay ai thả đến ngộp lòng?


Anh không về mùa lại vẫn khô cong…
Căn phòng em chật nặng mùi gió biển
Thổi qua lòng nhà rin rít rỗng không…
Cà Mau mùa khô 27-3-2009

LÃO ĐẠI!

Lão Đại vẫn nồng nàn nao niết lắm!
Giấc mơ yêu Đất Mũi đến vô cùng
Đồng đội xưa
Ai còn ai khuyết!
Lão yêu đến tận cùng tuế nguyệt
Của ngày xưa
Và của mai sau...
Mai sau
Mai sau
Đêm nay Lão phiêu bạt đâu
Dạt dào vùi men bên dòng sông Ba Sắc
Gối đầu lên thành cổ
Hay xuôi dòng Ông Đốc, Ông Trang?
Đồng bằng!
Đồng bằng!
Đồng bằng em!
Sơ sẩy kìa! em cứa vào thổn thức
Gỡ chút bụi em làm sao biết được
Tận cùng lòng đau rụng giấc mơ yêu
Yêu!
Yêu!
Yêu!
Đâu dễ như hạt nước mềm em uống
Đâu chỉ là giọt rượu nồng chuếnh choáng
Những cơn say mê sảng nát lòng...
Hiểu gì?
Hiểu gì?
Hiểu gì nào, hỡi em!?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...