NGUYỄN KHÔI
> Thơ một chữ
> Nhan đề : TẮM TRUỒNG
> Nội dung: TẮT
> Bình luận : TÁC GIẢ
> Minh họa : ?
>
>
>
> Xét về mặt Nghệ thuật Thơ : đã gọi là Thơ, thì nó phải "ảo" (không thực
> như Văn Xuôi) đầy hình tượng, ngôn ngữ chỉ một chữ (một từ đơn) nhưng đủ
> cho ta suy tưởng thấy một hình tượng thơ sống động, một con chữ mà chứa đủ
> Tình - Cảnh - Sự là thế. *Thơ càng chủ quan bao nhiêu càng hay... Thơ càng
> vô lý càng hay...?*
>
>
>
> Nếu bạn đọc đã biết qua bài thơ:
>
> *AO LÀNG *
> Vượt biển, chơi hồ, trở quá giang
> Bỗng dưng lại thấy nhớ ao làng
> Cái đêm hè ấy ai ra tắm
> Để cả bầu trời phải TẮT trăng
> Nguyễn Khôi
>
> Bài thơ AO LÀNG (hay TẮM TRUỒNG - như lời bình của bác Khôi ) có nhiều chữ,
> nhiều câu, nhưng trong đó có một chữ được dùng rất "đắt" - là NHÃN TỰ làm
> bật sáng cả bài thơ
> Biết bài thơ này rồi thì sẽ thấu cảm lời bình của bác tốt hơn.
>
> Phú Đoàn
>
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét