Thứ Bảy, 14 tháng 4, 2018

THÍCH LÀM VUA VÀ LÝ THUYẾT ĐỂ THÀNH VUA - NGUYỄN HOÀNG ĐỨC

THÍCH LÀM VUA VÀ LÝ THUYẾT ĐỂ THÀNH VUA
Chương I
QUAN PHẨM (23)
Nhưng vua quan không chỉ bó hẹp trong việc hưởng thụ quyền lực cũng như ái tình, mà họ còn hưởng thụ những thú vui hết sẽ quái dị, như lột trần nô lệ ra, lấy kim châm cho đau đớn và la hét, để mua vui cho mắt và tai. Hay như Bao Tự mỗi ngày còn bắt người ta xé ba trăm thước vải, để nghe những tiếng xèn xẹt chói tai cho đã, hành lạc với một đám đàn ông nô bộc cho mình chưa đã, hứng lên nhìn thấy bất cứ ai ưng ý, mụ lại triệu ngay vào để hành lạc, và khi sự việc xong, để giữ thể diện là hoàng hậu của mình, mụ liền lệnh giết ngay anh chàng. Thế vẫn chưa đã, mụ liền cho đẽo ngựa cái bằng gỗ, để mụ chui vào bên trong, sau đó đem ngựa đực đến ái tình, mong được đã cơn nghiền...
Làm vua quan sướng thế, bởi vì được sống trên đầu thiên hạ, nên từ Đông qua Tây, đều có rất nhiều chuyên gia, lý thuyết gia, nghiên cứu, truyền bá những khoa học và nghệ thuật giúp người ta leo lên ngai vàng. Và cái ham muốn leo lên ngai vàng này truyền từ đời này sang đời kia, đến mức triết gia nổi tiếng về lĩnh vực chính trị John Stuart Mill gọi những chính khách chính trị thời nay là “Những ông vua ngồi ngai da” . Người Trung Quốc có các thuyết khách nổi tiếng như Trương Nghi, Tô Tần, đưa ra kế lúc thì hợp tung, lúc thì hợp hoành để thống nhất thiên hạ, người đời thường bảo thôi thì lưỡi không xương, các ngài muốn nói dọc – nói ngang thế nào chẳng được. Rồi còn có Tôn Tử và Ngô Khởi nghĩ ra binh pháp giúp người ta có thể chiếm được thiên hạ. Nhưng có thể nói ao ước và hành động mưu cầu làm quan rõ nhất là với Khổng Tử, một trí giả hàng đầu Trung Quốc. Khổng Tử là quan của nước Lỗ, sau vì thất thế, và cũng vì nước Lỗ quá bé, nên không thể đã khát cho giấc mơ quyền lực, vì thế, Khổng Tử lăn bánh xe hết nước này qua nước khác, để xin một chức quan to hơn. Việc cũng chẳng thành, nhưng về lý thuyết Khổng Tử đã tạo ra Nho Giáo, một văn bản giúp cho mọi chế độ phong kiến ở Trung Quốc đạt đến cực quyền. Để có được thiên hạ, Khổng Tử đề ra tám chữ: Hiếu - Đễ – Trung – Thứ – Tu – Tề – Trị – Bình.
1- Hiếu: Là mở đầu phải có hiếu với mẹ, cha. Kính yêu ông, bà, cha, mẹ, người trên.
2- Đễ: Là Huynh “đệ”, anh em phải sống tốt lành, tương trợ cùng nhau.
3- Trung: Nghĩa là trung quân, một lòng một dạ phò vua, không thể phản nghịch hay khi quân, mà có thể bị phạt tội chu di cả chín họ.
4- Thứ: Là bao dung, độ lượng với người khác.
5- Tu : Là tu thân, học hành rèn luyện cho bản thân mình trở thành người có giá trị.
6- Tề : Là tề gia, tức lo xây dựng gia đình tốt đẹp.
7- Trị : Là trị quốc, sau khi đã tu thân, tề gia, nhà có vững thì quốc gia mới bền, từ đó công việc trị nước mới tốt.
8- Bình: Là bình định thiên hạ, sau khi quốc gia hùng mạnh mới có thể bàn đến việc mở rộng bờ cõi bình định, rồi thống nhất thiên hạ.
#quanpham
(còn nữa)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...