Chủ Nhật, 15 tháng 4, 2018

ĐỪNG ĐÙA VỚI TỬ THẦN - NGUYỄN TRÍ (PHẦN 2 )

Đừng đùa với tử thần(tt)
Thớt Thọt là thằng nào vậy kìa?
***
Thớt Thọt là ngoại hiệu của Dũng. Trước kia giang hồ gọi Dũng Thớt. Lý do? Là đằng sau đầu của Dũng phẳng như cái thớt. Những cái lạ thường cho ra những con người lạ. Thành tích cộm cán của Dũng là năm năm tù về tội chém mướn. Nhân vật bị chém là một con nợ của một quan chức về hưu. Kẻ nợ đã không trả thì chớ còn bố láo rằng “tao không trả mày làm chi tao”. Vậy là Dũng Thớt được thuê chém. Chém xong đến nơi nhận tiền công cán thì bị công an thộp cổ. Án kêu ba năm tù giam. Ở tù Dũng mưu đồ vượt trại để báo oán. Oán chi mà báo? Dũng ta cho rằng mình bị tay về hưu chơi xỏ. Nó thuê chém rồi cho em út thộp để xù. Chơi kiểu nầy là chơi dơ. Bị chơi đến ra thân tù tội không báo oán không phải người. Trên bờ tường nhảy xuống - xui thay - té gảy chân bị bắt lại nên thêm hai năm. Từ đó giang hồ gọi Thớt Thọt. Thớt Thọt về đời nhưng oán không rửa được vì cha nội quan chức về hưu bị xe tông chấn thương sọ não sống không bằng chết. Rất tình cờ là ông quan hưu bị nạn chỉ sau một tháng ngày Thọt về đời và, chả hiểu sao gia đình ông quan lại cho người đến nhà thăm viếng Thọt. Thăm và cho quà mới là kỳ cục.
Giang hồ trong quán thịt chó loạn bình:
- Thằng Thọt chơi vụ này chắc luôn.
- Hai chân còn không ra cái dịch gì nói chi thọt.
- Mày ngơ ngơ như bò đội nón. Chỉ huy ngồi trong trướng chứ đâu cần ra trận.
- Hố hố hố... mày làm như Thớt Thọt là Chu Du bên tàu.
- Hơn cả Chu Du luôn con ơi. Mày biết ở trong tù thằng Thớt...
- Mà biết cái đếch gì mà tù với tội?
- Tao không tù nhưng đi chơi với tụi về đời nhưng không làm lại đời hơi nhiều nên rành lắm a con. Tao còn biết nó bị thọt không phải vì té mà bị đánh sau vụ vượt ngục bất thành. Nó đứng ra tự nhận đầu têu vụ vượt nên anh em tù nể nó như cha... đó là lý do tại sao cha nội Y bị xe tông. Gia đình cha Y không xuống chiếu cầu hòa là còn nữa chưa hết. Phim dài nhiều tập mày hiểu chớ?
- Đù mà... ớn thiệt ha?
- Vậy nên vụ vợ chồng thằng Dũng con Loan không phải là tai nạn mà có chủ ý hẳn hòi. Mày tin tao đi.
- Tao không tin. Thớt Thọt với con Loan là bà con cô bác mà. Thớt vai anh con Loan. Anh em chơi nhau bằng sống chứ không ai lại đâm bằng lưỡi bao giờ. Tao không tin.
- Vụ này phải trách bên gia đình con Loan trước. Đặc biệt là ông Thành cha con Loan. Người mà thằng Thọt kêu bằng cậu. Ông Thành quá tham lam và thằng Dũng quá thủ đoạn nên....
- Sao? Nói tao nghe với.
- Mày biết tại sao má thằng Thớt chết không?
- Nghe nói bị tai biến đưa đên bệnh viện không kịp nên...
- Không... bà ấy chết vì tức. Máu miệng trào ướt cả áo. Má tao tắm cho bà ấy nên biết...
Số là – giang hồ làm miếng dồi chó tợp ly rượu rồi tiếp tục – khi Dũng Thớt đi thì bà Thơm – má nó và cũng là chị ruột của ông Thanh – hùn tiền mua miếng đất. Là chị em ruột nên bà Thơm tin em lắm. Giao cho ông Thanh đứng tên vụ mua bán. Miếng đất được chia hai và hai căn nhà cấp bốn không tô hiện diện. Ranh giới cũng được phân rạch ròi. Nhà ai nấy ở và sau khi tù về Thớt Thọt cũng chả quan tâm vụ sổ đỏ tên ai. Giang hồ gộc ai lại săm soi vô ba cái vặt vãnh? Vả lại cậu cháu chứ có phải người dưng nước lã chi mà ngại. Đúng không?
Cũng đúng lắm, và nó chỉ đúng cho đến khi cô Loan lấy chồng.
Hai mươi bảy tuổi cô giáo Loan mới lấy chồng. Thiệt mà nói là Loan chả kén chọn gì. Cô muộn màng là bởi không đẹp, không duyên lại rất chi là kiêu ngạo. Con nhà nghèo mà học giỏi thì kiêu tí chút cũng đúng thôi. Cô Loan đậu đại học sư phạm nhẹ như bấc. Tốt nghiệp khoa tiếng Anh ra trường và có bục để giảng không tốn một xu teng cắc bạc nào như lời đồn bá láp. Thu nhập của Loan một tháng vị chi hai mươi triệu. Bốn triệu lương chính quy và mười sáu dạy thêm. Ông bà Thành xem cô như cục kim cương. Con một thì kim cương nghĩa địa chi. Đời cô Loan phải nói là thắng tiến một mạch ào ạt như đập thủy điện xả lũ. Vậy nên cô kiêu đến ngạo nghễ. Loan không phải coi thường mà khinh luôn thằng anh con bà gì ruột. Cô không bao giờ tiếp xúc vơi Thớt Thọt. “Nó là đồ bỏ. Đừng nhắc thằng tù vì chém mướn đó trước mặt tui” cô nói với cha má như vậy. Kể cũng đúng. Tù về thì cuộc đời nầy chả ai coi trọng cả.
Ngày cô Loan đám cưới Thọt ta làm nhiệm vụ coi xe cho khách.
Mai kể tiếp

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...