Thứ Năm, 5 tháng 4, 2018

TÔI THẤY SÀI GÒN - TRẦN ĐỨC TÍN

Tôi thấy Sài Gòn
Sài Gòn ồn ào phải không em, con nắng ngập ngừng đánh rơi chiếc hài đỏ
Sài Gòn phồn hoa có nhuốm vàng em gái nhỏ, hoa ven đường chẳng ai nhớ gọi tên
Ừa, Sài Gòn vắng vẻ đến mông mênh, đôi tay buốt em xoa mình đến nghẹn ngào ngõ hẹp 
đã hơn lần Sài Gòn úp mặt vào tay anh bất lực, khóc thét
khóe Sài Gòn cũng cay như khóe mắt em
anh chẳng làm gì mà Sài Gòn vẫn lênh đênh, chạy thảng thốt trong ráng chiều nhói ngực
anh chỉ thấy Sài Gòn rơi tản mác, giàn giụa buồn giữa lòng phố miên man.
Sài Gòn, 04/04/2018.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...