Chủ Nhật, 14 tháng 11, 2021

TẬP TRUYỆN KÝ KỲ THỦ XI CÀ QUE

 

THẦY GIÁO TRƯỜNG HUYỆN XỨ CÀ MAU

 

 

 

 

          Hắn  là một giáo viên trẻ của trường tôi. Năng nổ,dám nghĩ dám làm, sáng tạo, hắn làm việc hăng say cho thỏa đam mê sức trẻ. Nhớ lúc hắn mới về trường. Hắn nói :

                         - Em có dượng làm giám đốc sở giáo dục.

               - Nhưng em đi bằng đôi chân của em  hắn tâm sự.

Nhìn tấm bằng đỏ và bảng điểm các môn trên 8.0 của hắn. Mình biết

hắn là sinh viên giỏi khoa Ngữ Văn trường đại học Tây Đô.

          Sau này thân thiết với tôi hắn kể: gia đình em có bôn anh em . cha mẹ li dị . Cha đi theo vợ bé . Mẹ đi tu ở chùa Phật Tổ . Bốn anh em tự đùm bọc và bảo ban nhau qua cơn sóng gió . Hắn chạy xe ôm , tham gia đội dân phòng xã Khánh Hội  để tự trang trải cho qua hết ba năm cấp ba . Với gia cảnh như thế người khác sẽ chìm hẳn xuống giữa dòng đời . Nhưng hắn lại vươn lên như hoa xương rồng  trên cát để vào giảng đường  đại học . Vào đại học , hắn phụ hồ,  làm tiếp thị và bao việc không tên theo mùa vụ để xoay xở bốn năm đại học .

          Hắn tham gia các phong trào của trường một cách hăng say và  nhiệt tình . Kết quả hắn đạt được cũng khả quan . Giáo viên giỏi vòng trường , giáo viên chủ nhiệm giỏi vòng trường , giải nhất liên môn tỉnh Cà Mau , giải nhì liên môn quốc gia , hắn còn được giải khuyến khích viết báo của tỉnh . Nhớ lại lúc hắn viết các đề tài liên môn . các đề tài to lớn làm sao , có thể kể ra : làm sao để  kinh tế Cà Mau phát triển , biện pháp khắc phục ô nhiễm môi trường ở Sông Đốc …dĩ nhiên là người ta bỏ qua các đề tài đó. Tôi nói :

    - Mày mà đạt giải với các  đề tài vĩ mô đó thì ban kinh tế tỉnh nhà lập ra để làm gì ?

- Em viết như rải mạ được cái nào hay cái đó !

Tiền lãnh giải từ cuộc thi liên môn mấy triệu hắn đãi học sinh cộng tác bằng hết

Quê hắn ở Khánh Hội. Nhưng dòng họ hắn lại ở Khánh Hải . Tổ phụ hắn ở bên Tàu qua . Dòng họ hắn không làm  ruộng , không đi biển . Chỉ làm nghề buôn bán trên sông và ai cũng giàu . chỉ có gia đình hắn nghèo , vì đổ vỡ . Cha hắn làm nghề tự do sống lay lắt . Hắn nói : cha hắn có một ưu điểm là làm lụng và nuôi gái!         Biết dòng họ khá giả hắn về vận động  dòng họ trao học bổng cho học sinh . Hắn vận động mười suất học bổng . Mỗi em được hai triệu . oách quá ! cho trường vùng sâu vùng xa như trường tôi .

Hắn là một giáo viên dạy Ngữ Văn . Hắn có một lợi thế là biết làm thơ và viết truyện . Thơ và văn của hắn đăng trên các báo trung ương và địa phương . Học sinh nhìn hắn thán phục .Hắn giảng như lên đồng , Hăng say và to khỏe và rền vang. Dạy thơ Hai Ku , hắn chỉ học trò làm thơ Hai Ku . Dạy thơ mới , hắn dạy học trò làm thơ lục bát và tự do . Hắn khuyến khích học trò sáng tác thơ văn ,để các em yêu thích hơn môn văn . Hắn chon bốn chục bài thơ của lớp 11c5. Lớp hắn chủ nhiệm , lớp chọn  xã hội của trường . Nhờ tôi viết lời giới thiệu . Tôi chấp bút ngay. Thế là tập san của lớp được in ra sau đó .

Lớp hắn chủ nhiệm có hai đứa học trò ở xa . Khả ở ấp Đầu Sấu Phú Tân .Đi học bốn giờ sáng em lội bộ đến trường . Trời nắng không nói . Trời mưa rất cực . Nhiều hôm em trễ học . Hiếu ở nông trường Dừa cách trường mười mấy cây số , qua sông qua phà rất vất vả . Hắn nói :

     - Hai đứa bây tới nhà thầy ở

Từ đó Hiếu và Khả ở với hắn đên hết năm học . Nhà gần trường hai em không đi học trễ nữa . Lớp không bị trừ điểm thi đua .Ba mẹ các em yên tâm , và cảm ơn thầy chủ nhiệm .

Hắn hay rủ đồng nghiệp uống cà phê và dĩ nhiên hắn trả tiền . Hắn làm vui vẻ như nghĩa vụ , như một hành động đạo đức bố thí của đạo Phật .Hôm nào không có tiền là hắn trốn biệt . Điên thoại mời hắn , giả lơ không bắt máy .Tôi nói với bạn bè  :hắn hết tiền rồi !.Tạng hắn là thích bao người khác hơn là để người khác bao mình .

      - Sinh nhật chị em tặng bánh sinh nhật…

       - Sinh nhật anh em góp thùng bia nhậu cho vui…

Hắn vẫn xởi lởi với mọi người. Giáo viên trong trường nhờ dạy thay, hắn nhiệt tình giúp đỡ. Nhờ coi thi, nhờ giữ lớp hắn làm tất. Bây giờ hắn ba mươi tuổi . hỏi chuyện vợ con , hắn hát ngêu ngao: “ mà minh thì tay trắng làm sao cưới được em “. Tôi nghĩ : nếu không có hắn thì trường sẽ buồn và tôi mất một người bạn tri âm.

10/2017

 

 

 

 

 

 

 

 

 

VÁN CỜ ĐỊNH MỆNH

 

 

 

          1

          Tin Dũng Sói thua cờ bán nhà bán ghe lan ra khắp cả thị trấn . nữa đêm Dũng Sói và cả nhà lặng lẽ rời cửa biển này để trở về quê nhà

          2

          Chị Năm tôi bắt xe đò ra LaGi - Bình Thuận để gặp  Dũng Sói đòi lại hơn một cây vàng cho ba tôi .Ra tới nơi thấy anh Dũng chạy xe ôm lam lũ nuôi bầy con .Chị ái ngại không đòi . Biết anh sống còn chật vật ,tiền đâu mà trả nợ .Chị về nói lại với ba .Ba nói : của đi thay người năm xui tháng rủi

          3

          Đàu những năm 90 của thế kỷ trước, Sông Đốc là nơi hội tụ nhiều tàu ghe tứ xứ về đánh bắt và mua bán hải sản. Anh Dũng và chị Mai từ Phan Thiết vào đây cũng vậy. Nhờ anh chị mà nhà tôi biết đến thanh long và mắm mực . Thằng Sệnh con anh chi gọi ba tôi là ông ngoại .Anh chị gọi ba má tôi là ba má nuôi . Gia đình tôi làm giáo viên và buôn bán cóc keng. Ba tôi cho anh mượn một cây vàng để anh làm ghe.

         

4

          Cờ tướng Sông Đốc có nhiều cao thủ như Năm Xi Cà Que, Tư Long , Thanh Ròm , Tư Ve Chai ...Dũng Sói thuộc  hàng nhất nhì lúc bấy giờ. Cao thủ ở đây hoặc giỏi pháo đầu, phản cung mã, bình phong mã. Anh biết sử dụng linh hoạt nhiều thế cờ nhờ năng khiếu và sách vở. Trong số những người làm ghe và có màu đánh cờ giống anh có ông Khoa. Ông Khoa người Sài Gòn xuống đây thu mua hải sản. Rãnh rỗi anh đánh cờ độ với ông Khoa lúc thì cà phê , lúc thì một bàn vài trăm ngàn . Bao giờ ông Khoa cũng thua. Ông thua cả năm trời như vậy. Anh Dũng thường đánh cờ ở quán cà phê gần nhà tôi. Ông có dám đánh cờ độ lớn không ? ông Khoa hỏi sao không dám ! anh Dũng trả lời .đánh ở đây nhiều người xem phân tâm vậy chon địa điểm Khánh Hải nghen.

 

 

          5

          Khánh Hải là một xã của huyện Trần Văn Thời. Đây là quê hương của nghệ nhân dân gian Ba Phi. Có nhiều quán lá ,quán vườn ở hai bên lối đi.

Sông Đốc nằm vắt ngang trước  mặt. Cảnh sông nước trời mây hữu tình rất phù hợp với ván cờ độ sắp xảy ra. Quán có hai người đánh cờ là ông Khoa và anh Dũng và một trọng tài. Lúc đầu mỗi bàn cờ đánh một chỉ vàng .Sau hồi sát phạt đánh một bàn một cây vàng . Đầu tiên còn đưa tiền mặt, sau đó cầm ghe ,cầm nhà ,thành tiền rồi mới đánh. Ngộ nỗi trong một năm qua đánh cờ với ông Khoa bao giờ anh Dũng cũng ăn. Mà nay trong ván cờ độ lớn ,anh chỉ thua ông Khoa ở nước tranh tiên . càng ấm ức ,càng thua, càng cố gỡ .Anh cầm cố ghe, nhà để có tiền sát phạt .mà càng đánh anh càng tức . Địch thủ bình thường không ăn anh ,mà nayanh thua  mới đau !

 

          6

          Tôi đem chuyện này hỏi Táo  Đông một kỳ thủ khác. Anh ta trả lời Dũng Sói cờ cao mà trí không cao!

          7

          Theo tôi có thể kết luận truyện này như sau. Một là Dũng Sói chủ quan khinh địch .hai là ông Khoa là một cao thủ nhưng giấu mình . ba là đánh cờ khi ăn chơi, cà phê , thuốc lá đánh không thực cờ .

Năm 2012

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

ĐIỀU NẰM NGOÀI GIÁO ÁN

 

 

 

-         Ê Huy đi đâu vậy? không ủng hộ giúp cô sao?

          Cô Hà – giáo viên chủ nhiệm lớp tôi, lớp 6e. cô dậy môn ngữ văn. Ngoài buổi dạy trên lớp , sáng chiều cô có một mâm nhỏ quà bánh kiếm thêm. Tăng thu nhập cho đồng lương của mình, trên mâm khi thì dưa hấu, khóm ,pa tê, chả lụa.

-         Bán cho em hai nghìn pa tê. Cô cắt đưa cho tôi. Tôi đi vào lớp. cô gọi với theo:

-         Vào gọi mấy bạn ra cô bảo!

          Tôi thông báo . các bạn ùa ra mẹt của cô. Học sinh lớp nào thì ngồi ở mâm của cô giáo mình. Không có chuyện hó hé, lộn xộn

          ở phòng hội đồng, thầy Minh bước vào. Thầy cất cặp lên kệ tủ. sau đó, mới rót một cốc trà thật nóng nhâm nhi. Đấy là thói quen của thầy. vì có quy chế cấm hút thuốc, nếu không thầy cũng kéo vài hơi cho thật thoải mái. Có tiếng lao xao ở phía ngoài, tiếng mấy cô giáo bộ môn.

-         Thầy ơi, phân cho em làm giáo viên chủ nhiệm đi thầy.

-         Các giáo viên chủ nhiệm cũ cứ giữ nguyên, chỗ nào trống mới lấp vào giáo viên bộ môn.

         

Làm giáo viên chủ nhiệm ai cũng biết là cực. cực nhưng có đồng ra đồng vào, ở đây ,sống vào nghề biển đễ kiếm tiền. học sinh đi học đồng ra đồng vô thoải mái. Nên giáo viên cũng dễ thở để kiếm thêm. Vì chuyện này, mỗi lần phân công chủ nhiệm là ban giám hiệu đau đầu. không có lớp chủ nhiệm thì phàn nàn không có lớp, có lớp chủ nhiệm thì ỉ eo lớp” hẻo”.

 

          lớp dạy thêm, tại nhà giáo viên. Học sinh đi học gần như đông đủ, trừ những bạn nhà nghèo hoặc học giỏi mà thôi.trước khi bước vô học, thầy lộc: tới tháng rồi , mấy anh chị nhớ đóng tiền. thầy Lộc là giáo viên dạy toán ở trường. bình thường như các giáo viên toán khác. Tuy không đắt sô như thầy tiễn ,thầy trân…sáng sô, trưa sô,chiều sô, nữa đêm chưa kịp ngủ còn sô. Học trò học nườm nượp như cụ đồ xưa. Chuyện vừa dạy vừa nghỉ giải lao để ăn cơm với mấy thầy là chuyện bình thường. con Sa- nhỏ lớp trưởng la lên: đóng tiền đi tụi bây , để xài hết cũng vậy. các bài tập toán được lôi ra giải lại. thầy đưa ra phương pháp giải cả lớp ngồi làm. Thường là ngồi giả bộ cắm cúi, sau đó chờ thầy sửa chép vô. Lên lớp giờ kiểm tra, đứa nào có đi học giở sổ ra chép thì được điểm cao. Bài kiểm tra và bài học y chang, thời gian học trên lớp chỉ đủ để học lí thuyết.

          Thầy Nam đang rửa mặt cho tỉnh táo. Thầy đang nhìn vào gương và xoa cằm. sáng nay thầy vừa nhận được phong bì. Tấm lòng của phụ huynh sau đợt phúc khảo. chất lượng của trường , của bộ môn càng tăng. Học sinh khỏi phải ở lại một năm tốn kém , lở dở cuộc đời.

-         Thế là tốt cả hai - thầy nghĩ.

          Trống hết tiết đã điểm. thầy chuẩn bị về nhà. Mọi chuyện rồi đâu cũng vào đấy, bình thường của cuộc sống thôi mà. Cũng như tiếng tích tắc của đồng hồ. một tiết học chỉ bốn lăm phút mà thôi.

Năm 2012

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...