Vào chùa
vào chùa sợ khói sợ nhang
sợ hoen hỉ nộ lang thang kiếp người
sợ ông phật bụm miệng cười
cái thằng ơ ất đười ươi phong trần
sợ rơi một chút lỗi lầm
ố lên mấy nhịp làm bầm câu kinh
bỗng nghe lá rụng giật mình
phật cũng như lá lặng thinh mà buồn...
Khét.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét