Lưu lạc
tôi chở tôi về quê
ngang qua những thành phố không ngủ
luống cày cố nặn hình nỗi buồn rồi thả hoang ra phố
tôi chở tôi về quê
phả bàn tay vào con nước
sông vẫn thế chỉ lòng người là khác
mẹ vẫn thế
chỉ chúng ta là khác
những người con mang hình hài lưu lạc
dường như chiều nay
có cơn gió mồ côi nào lại lạc mẹ phải không.
Khét
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét