Kiệt sức rồi, anh tìm đến với thơ
Là hạnh phúc, anh sống trong mờ ảo
Vì cuộc đời không hồng như màu áo
Mệt mỏi rồi, đôi vết máu… em ơi!
Anh
nhút nhát, không mơ ước tương lai
Cái tưởng vọng của một thời trẻ dại
Quãng cuộc người: là con đường xa ngái
Và chuyện đời làm gì có đúng, sai!
Cái tưởng vọng của một thời trẻ dại
Quãng cuộc người: là con đường xa ngái
Và chuyện đời làm gì có đúng, sai!
Anh
bất lực, anh không dám yêu ai
Không ấp ủ, vì tình phai, chắc hẳn!
Anh vùi đời trôi qua trong vắng lặng
Em lại vùi anh trong đau khổ lặng im.
Không ấp ủ, vì tình phai, chắc hẳn!
Anh vùi đời trôi qua trong vắng lặng
Em lại vùi anh trong đau khổ lặng im.
Sông Đốc, 06/03/2015.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét