1
Người ta mới phát hiện ra một nhà thơ trẻ thiên tài
Điều đó không có nghĩa nền văn học chúng ta sẽ cởi bỏ lớp áo phù phiếm cố hữu
Một con bò mới được thả vào chuồng
Lũ bò vẫn nhẩn nha bởi chúng biết
Người chủ sẽ cho thêm cỏ vào khẩu phần của chúng.
Điều đó không có nghĩa nền văn học chúng ta sẽ cởi bỏ lớp áo phù phiếm cố hữu
Một con bò mới được thả vào chuồng
Lũ bò vẫn nhẩn nha bởi chúng biết
Người chủ sẽ cho thêm cỏ vào khẩu phần của chúng.
2
Những người viết đã vượt ra hẳn biên giới siêu thực
Điều đó chẳng làm cho
tình yêu bắt tay tội ác
Lưng của những bà mẹ vẫn cứ còng đi theo năm tháng
Và sự thật vẫn bị cưỡng hiếp mỗi ngày.
Điều đó chẳng làm cho
tình yêu bắt tay tội ác
Lưng của những bà mẹ vẫn cứ còng đi theo năm tháng
Và sự thật vẫn bị cưỡng hiếp mỗi ngày.
3
Những ngôn từ đẹp không thể làm no kẻ đói
Cũng chẳng làm giảm thiểu chứng bệnh nan y của một dân tộc
Hồn nhiên giơ đầu cho người ta gõ.
Cũng chẳng làm giảm thiểu chứng bệnh nan y của một dân tộc
Hồn nhiên giơ đầu cho người ta gõ.
4
Người ta hô hào “ chôn vùi cái cũ”
Và đem cái mới ra thí nghiệm
Mọi quy luật vẫn diễn ra như vốn dĩ
Mưa thì ướt nắng thì khô
Máu tanh và nước mắt thì mặn
Lời nói là vực thẳm vô biên.
Và đem cái mới ra thí nghiệm
Mọi quy luật vẫn diễn ra như vốn dĩ
Mưa thì ướt nắng thì khô
Máu tanh và nước mắt thì mặn
Lời nói là vực thẳm vô biên.
5
Chúng ta đang diễn vở kịch lớn
Sân khấu không cần trang hoàng
Và các diễn viên chẳng cần tô son điểm phấn
Mỗi người kiêm luôn đạo diễn biên kịch và nhân vật chính
Cát xê là những chiếc mặt nạ vô hình.
Sân khấu không cần trang hoàng
Và các diễn viên chẳng cần tô son điểm phấn
Mỗi người kiêm luôn đạo diễn biên kịch và nhân vật chính
Cát xê là những chiếc mặt nạ vô hình.
6
Một nhà thơ trẻ thiên tài được đưa lên bệ phóng
Và rất nhiều khói thải ra
Hạnh phúc và khổ đau bị ném vào giữa bầy người hỗn loạn
Tiếng vỗ tay và tiếng khóc thành một mớ âm thanh lùng bùng
Nền văn học của chúng ta hả hê khoác áo bảy màu.
Và rất nhiều khói thải ra
Hạnh phúc và khổ đau bị ném vào giữa bầy người hỗn loạn
Tiếng vỗ tay và tiếng khóc thành một mớ âm thanh lùng bùng
Nền văn học của chúng ta hả hê khoác áo bảy màu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét