Thứ Tư, 3 tháng 1, 2018

SẾN KHÚC 22 KHỞI ĐẦU VÀ CHẤM HẾT - TRƯƠNG ĐÌNH PHƯỢNG

Sến khúc 22
KHỞI ĐẦU & CHẤM HẾT
1.
Chẳng cần giải thích
Về màu xanh của bầu trời
Hay màu đỏ của máu
Mọi cái chết đều chỉ một màu đen.

Chẳng cần tô đậm
Những dòng chữ ngợi ca
Hay những dòng chữ dối lừa
Mọi sự thật đều màu xám
Anh sẽ không thể thắp sáng trong đêm một mặt trời
Cũng như chẳng bao giờ gieo trồng nổi mầm xuân trên tuyết lạnh
Mọi giọt nước mắt đều có vị mặn
Nhưng mọi nụ cười không phải đều thể hiện niềm vui.
2.
Những viên bi lăn đều theo vòng tròn
Bất định
Như cuộc đời tất cả chúng ta
Không bao giờ thoát ra khỏi vòng xuyến của chính tâm hồn mình
Này em nhỏ
Hãy để tôi thêm vào đôi mắt biếc của em
Một vết buồn dịu dàng
Như chiếc chìa khóa đánh dấu đường về miền cổ tích
Khi ngày mai em trưởng thành
Như tôi, như mọi người, như cành củi mục
Lặng lẽ trôi giữa dòng sông, lạc lối cuối chân trời.
Hãy thêm vào nét mặt quê hương
Dấu chấm than bình thản
Để ngày mai khi chúng ta bước ra khỏi giấc chiêm bao dài hạn
Vầng dương sẽ nhỏ máu trên đầu.
3.
Hãy lắng nghe
Bài ca của những con chim đêm
Bài ca của những kẻ lang thang suốt đời trên sa mạc
Bài thơ của gã tù nhân
Lay lắt sống với niềm tin về những đám mây màu nhiệm
Sau song sắt lạnh lùng
Hãy lắng nghe
Hơi thở của những vì sao không nhà
Hơi thở của những cánh đồng bị chém
Hơi thở của những cánh rừng bị lột da
Hơi thở của những con đường bị tước đoạt xương sườn.
Hãy lắng nghe
Tiếng nấc nghẹn ngào của mùa xuân
Những cái chết tầm thường và vô nghĩa
Như những cánh hoa đào
Cạn máu.
Hãy ngủ một lần sau cuối
Trên những dấu vân hằn nếp buồn đau
Của bàn tay đất mẹ
Giữa bốn bức tường nghĩa trang vô tận
Trước khi từ biệt ngày tháng làm người.
4.
Cũng như anh
Tôi một thằng viết
Chúng ta luôn khát khao xây cho mình một tượng đài văn chương vĩnh cửu
Chúng ta thường lựa chọn những viên gach đẹp đẽ và lành lặn
Hay những viên đá có màu sắc long lanh
Nhưng chúng ta đã quên mất một điều vô cùng đơn giản
Cái tạo nên sự bền chắc
Lại là những gì xấu xí tầm thường.
Chúng ta
Chỉ là những kẻ ăn mày nhân thế
Chìa bàn tay cô đơn
Xin sự bố thí bình yên của gió.
Đừng hát vang bài ca của loài chim ó
Giữa cuộc di cư của lũ cá mòi
Hãy để ánh nắng cuối chiều vuốt mắt chúng ta
Khi màn đêm về trên tháp sọ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...