Thứ Ba, 30 tháng 1, 2018

THU TRẮNG - TRẦN ĐỨC TÍN

Thu trắng

Em đứng đó, gió thu vi vút gọi
Tôi ngang qua, mà sao xa... mà sao xa
Áo dài tung bay thoảng hương nhài
Tôi tìm hương áo năm tháng qua
5 năm, 7 năm, rồi 10 năm
Ngang qua bao lần chẳng phân vân
Xa rồi phải không em?
Vâng! xa lắm lắm
10 năm hoa nắng rớt êm đềm
Em đứng đó. Áo trắng, tôi cũng trắng
Nắng trắng, sương trắng, đời tôi trắng
Hoa rụng! Mùa thu, tôi đứng lặng
Em chết, mùa thu cũng chết theo!
Tôi đứng đó
Em đứng đó
Nhìn nhau
Áo trắng, trắng mái đầu
Xanh xao lá rụng, vèo vèo heo mây...
                                                                 Cần Thơ, 03/01/2012




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...