Thứ Ba, 30 tháng 1, 2018

MIỀN TRẮNG - TRẦN ĐỨC TÍN

Miền trắng

Cho anh đôi mắt nhìn đời
Cho anh đôi mắt rã rời thương đau
Cho anh biết những xanh xao
Bên em, chợt thấy gầy hao nỗi buồn
Em ơi nhè nhẹ yêu thương
Kẻo đời sương gió vô thường ngày mai
Nhớ em đêm nắng, mưa ngày
Nhạt nhòa từng giọt... hình hài phôi phai
Giọt đời là con dốc dài
Bên kia con dốc càng dài nỗi đau!
Tí tách bong bóng mưa rào
Vỡ tan từng hạt em nào có hay?
Dẫu rằng hoa đó bướm đây
Giang hồ con bướm, đắng cay mất rồi!
Kinh thành dan díu xa xôi
Dã Tràng xe những đơn côi của lòng
Sớm nay xuân đã sang sông
Lướt trên mặt sóng máu hồng tim tôi!

                                                                                   Sông Đốc, 07/01/2015.
  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...