Thứ Hai, 8 tháng 1, 2018

CÁNH ĐỒNG - QUỐC SINH (NHA TRANG )

Cánh đồng

                
                       Tôi nằm trên cánh đồng mùa xuân tuổi thơ
                       Bẹp sát cỏ
                       Như con nhái nằm thở trên lá xanh
                       Những người làm đồng quên gọi tôi về
                      Vì hoàng hôn đã phủ tôi kín chân
                      Và sương trong mắt họ


Buổi chiều đem mênh mông đến nhuộm đỏ
Đôi mắt ướt tôi
Con đường mòn trườn vào bóng tối
Bỏ lại đêm luênh loang
Như con nghé lạc ngàn cô đơn
Gục đầu nghe hoang vu qua bốn phương
Tràn xuống
Gục đầu
Đất lên tóc tôi hương


Ban mai
Những người đi từ dưới sông lên thấy
Con nghé buồn bã gọi bầy
                   Bên vạt đồng tôi khóc đêm qua.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...