Thứ Ba, 30 tháng 1, 2018

TRẢ LẠI - TRẦN ĐỨC TÍN

Trả lại

Tình yêu này anh trả lại hư vô
Theo cơn gió cuốn trôi đi mãi
Trong đêm tối anh miệt mài sắp xếp
Cuộc đời anh em đảo lộn tự bao giờ
Rồi chúng mình cũng đã xa lạ nhau
Như người dưng trong buổi chiều ngược gió
Hạt gió nào của một thời trẻ dại
Nay xin đừng, đừng thổi nữa tình ơi!
Anh trả lại đêm sâu nền kí ức hoang tàn
Màu rêu phủ đậm hơn màu mực tím
Em nhận nhé! Hay vứt đi, cũng được 
Giữ làm gì? Giờ có khác được đâu...
Rồi chúng mình cũng đã xa lạ nhau
Hãy gửi nốt cho nhau những lời thề hẹn
Hay đốt lên thành tro tàn vĩnh viễn
Không bâng khuâng, tưởng tiếc nữa làm gì
Hối hận rồi! Ừ phải, hối hận rồi
Giá lúc trước ta chưa từng gặp mặt
Thì giờ anh đâu cần phải đốt
Hay phải vứt vào tiềm thức đau thương
Nhân danh ai? Chúa còn trên thập giá
Đến bây giờ vẫn quằn quại đau thương
Vẫn gào kêu, rỉ máu nóc giáo đường
Như thân anh đóng đời mình trên tình lỡ!
                                                                          Khánh Hội - 01/11/2013.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...