Thứ Năm, 4 tháng 1, 2018

BẠN KHÔNG BAO GIỜ BỊ LÃNG QUÊN - TRƯƠNG ĐÌNH PHƯỢNG

bạn không bao giờ bị lãng quên
1.
trên tầng áp mái
đêm
tiếng thở của rêu
thật mỏng
xuyên qua lớp ngói.
2.
ánh điện
nhòe
mùi lạnh
nồng như khói
đám cháy lớn
những con thạch sùng ấp trứng
góc tủ
những vì sao chờ mọc.
3.
mất ngủ
tôi trèo lên đỉnh núi
cô đơn
mưa phùn
lặng lẽ rơi
xuống tàn cây
thiếu áo.
4.
mơ hồ
tiếng vó ngựa
nơi đồng hoang
gã kỵ sỹ
mùa xuân
giáp bạc.
cỏ mộ
xanh
rì.
5.
tầng áp mái
máu thuốc cạn dần
tàn đóm
bay qua song nhỏ
hồn nhập vào sao
khuya.
6.
mái tóc ban mai
phủ nhẹ
viền kính
cửa
tinh cầu vỡ?
thạch sùng con
mổ trứng !
7.
mười đầu ngón tay tôi
cẩm chướng
phô nhụy trắng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...