Em vừa chạm nhẹ bàn tay
Chợt rung bật tiếng đắng cay nghìn đời
Lời yêu ngày ấy buông lơi
Sắt se gió lạnh, tả tơi mưa buồn
Giọt tình nhè nhẹ rơi rơi
Lá vàng rụng xuống chơi vơi thu sầu
Hỡi con đò cũ nay đâu?
Chở cho kịp ánh trăng sầu nhé em
Lặng nghe kí ức buông rèm
Bên nhau như thể nắng thèm cơn mưa
Có còn quán cóc giữa trưa
Vẳng xa vài tiếng Diễm xưa, sông buồn...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét