Chủ Nhật, 2 tháng 12, 2018

PHẠM NGỌC THÁI VỚI THIÊN TÌNH CA TRÁC TUYỆT - TUYẾT NGA (HÀ NỘI )

PHẠM NGỌC THÁI VỚI THIÊN TÌNH CA TRÁC TUYỆT

                                                                    TUYẾT NGA

phamngocthai

  

Thứ Sáu, 16 tháng 11, 2018

CÀ PHÊ SÁNG


TẤM LÒNG CỦA MỘT NHÀ GIÁO TRẺ - THẠCH ĐÀ


LÀ BỤI HAY LÀ PHÙ SA ĐẤT MỚI PHƯƠNG NAM ? - THẠCH ĐÀ


PHIÊU LINH GIEO CHỮ CUỐI TRỜI - THẠCH ĐÀ


NHÌN BÓNG CHIỀU ĐI QUA - THẠCH ĐÀ


SAO MỘT NGƯỜI RỜI ĐI LẠI THẤY THỪA KHOẢNG TRỐNG ? - THẠCH ĐÀ


THƯƠNG NGƯỜI XA XỨ LẠC LOÀI TỚI ĐÂY - THẠCH ĐÀ


CÔN ĐẢO MỜ SƯƠNG - THẠCH ĐÀ


HÌNH ẢNH CỦA TRĂNG - THẠCH ĐÀ

HÌNH ẢNH CỦA TRĂNG
Thiền
Trăng soi đáy nước
Hư ảo cuộc đời
Thiền
Ngón tay chỉ trăng
Nửa sự thật không phải là sự thật
Trăng muôn đời là cảm xúc của thi sỹ
Trăng là công án của thiền sư
Hình ảnh của trăng không phải trăng
Hình ảnh của em không phải em
Thiền
Lặng câm
Thấu suốt tận đáy
Thạch Đà
(Trích trong Phương Nam Lộng Gió, trang 22)
Hình bìa Phương Nam Lộng Gió
Thơ Thạch Đà
Hội Nhà Văn xuất bản, tháng 7 năm 2018

Thứ Hai, 12 tháng 11, 2018

CÓ THƠ ĐĂNG TRÊN ÁO TRẮNG THÁNG 11/2018


TRƯỚC CỔNG TRƯỜNG SÔNG ĐỐC - TÂM NHIÊN (KIÊN GIANG )

TRƯỚC CỔNG TRƯỜNG SÔNG ĐỐC
Tặng Thạch Đà
Phương Nam lộng gió tang bồng
Thổi ta về tận miền Sông Đốc này
Chập chùng xanh đước rừng cây
Cò bay thẳng cánh theo ngày lang thang
Dòng sông giáp biển sóng tràn
Phù sa màu mỡ đắp hoang vu bồi
Thuyền ghe cứ lững lờ trôi
Qua cầu Rạch Ruộng quán ngồi bãi nương
Thớt thưa nhà cửa miệt vườn
Tay bùn chân lấm ngùi thương cảm nhiều
Thương tà áo trắng phất phiêu
Cổng trường vương tóc em chiều thướt tha
Tâm Nhiên
Thạch Đà ngồi chơi bên vườn cây Khánh Hải, Cà Mau, chiều 9. 11. 2018

Thứ Bảy, 10 tháng 11, 2018

THĂM NHÀ NGHỆ NHÂN DÂN GIAN BÁC BA PHI( NGUYỄN LONG PHI 1884-1964) Ở XÃ KHÁNH HẢI - TRẦN VĂN THỜI - CÀ MAU


RỪNG U MINH TRỔ MÀU HOA LẠ - TÂM NHIÊN (KIÊN GIANG )

RỪNG U MINH TRỔ MÀU HOA LẠ
Tặng Thạch Đà
Ngun ngút đường xa về Sông Đốc
Cà Mau Cái Nước phưỡng phiêu đời
Ta đi hý lộng cùng giông bão
Cuối đất cùng trời mở cuộc chơi
Chơi trên thể điệu Rimbaud đó
Một mùa địa ngục bủa trùng vây
Chứng kiến đủ thứ trò ma quỷ
Khí độc trào ra nhiễm ô đầy
Mặt đất âm u mù hỗn độn
Con người tội nghiệp quá thảm thương
Nhìn chú tâm vào trong sâu thẳm
Mới hay địa ngục chính thiên đường
Sướng khổ vui buồn do tâm tạo
Biết là lập tức giải quyết xong
Rừng U Minh trổ màu hoa lạ
Tỏa hương thường lạc ngát phương lòng
Tâm Nhiên
Với Thạch Đà, ngồi chơi ở hiên trường THPT Sông Đốc, Cà Mau, chiều 8. 11. 2018
Thạch Đà dạy học, mần thơ, viết văn, nghiên cứu Phật giáo Thiền tông.
Đã xuất bản 2 tập thơ :
Sông Đốc Ngày Nắng Muộn. Thanh Niên xuất bản 2016
Phương Nam Lộng Gió. Hội Nhà Văn xuất bản 2018
Thạch Đà quê quán Tuy Hòa, Phú Yên
Tốt nghiệp Đại học Sư phạm Quy Nhơn 2002, rồi trôi dạt về tận Sông Đốc, cuối miền Tây Nam bộ này, dạy học cũng hơn 15 năm trời nay...

KHÔNG ĐỀ - NGUYỄN NGỌC TÂN

Bạn đến nhà chơi tặng quyển thơ
"Phương Nam lộng gió" đến không ngờ
Núi Thạch Sông Đà Tâm Nhiên rỗng
Một đời nặng nợ với ngây thơ...

XẾ CHIỀU - ĐẶNG XUÂN XUYẾN (HƯNG YÊN )

Thứ Năm, 8 tháng 11, 2018

TÂM NHIÊN ; NHÀ THƠ VÔ AM TRÚ LANG THANG DẶM DÀI - CHÂU THẠCH (ĐÀ NẴNG )

TÂM NHIÊN: NHÀ THƠ VÔ AM TRÚ LANG THANG DẶM DÀI – Châu Thạch



T. Nhiên

NHÀ THƠ KIỆT XUẤT NGUYỄN ĐỨC SƠN - TÂM NHIÊN (KIÊN GIANG )

TÂM NHIÊN - Nhà thơ kiệt xuất Nguyễn Đức Sơn




Không biết từ đâu ta đến đây
Mang mang trời thẳm đất xanh dày
Lớn lên mang nghiệp làm thi sĩ
Sống điêu linh rồi chết đọa đày
Mấy câu thơ thời tuổi trẻ, lúc mới 23 tuổi ấy đã theo suốt cuộc đời Nguyễn Đức Sơn, một thi sĩ kiệt xuất trên bầu trời văn nghệ Việt Nam hiện đại. Rờn lạnh hoang vu một tâm hồn cô độc cô liêu khốc liệt, luôn luôn ngún cháy bên trong chiều sâu linh thức một ngọn lửa tịch mịch vô hình, thường trực đứng giữa đôi bờ sống chết giữa đỉnh cao và hố thẳm của tồn sinh bức bách ngay từ những ngày còn chạy lông bông đùa rỡn cùng sóng vàng cát trắng vu vơ dọc mấy hàng cây dương liễu xanh ngút ven bãi biển Ninh Chữ xa mù. Từ đó, từ thuở nhà thơ chào đời năm 1937 ở làng quê Dư Khánh, Thanh Hải, Ninh Thuận đến nay cũng hơn 70 năm trời đằng đẵng trôi qua rồi mà ngọn lửa tịch mịch đó vẫn còn hừng hực rực ngời như một ngọn lửa thiêng trong lòng người thi sĩ dị thường :
Tôi chỉ có lửa
Và tịch mịch
Trong người
nguyenducson-content
Nhà thơ Nguyễn Đức Sơn (trái), Tâm Nhiên

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...