Thứ Tư, 12 tháng 12, 2018

PHAN RÍ CHIỀU THÁNG CHẠP - LÊ THANH HÙNG (BÌNH THUẬN )

Phan rí chiều tháng chạp
                                 Tặng chị Cẩm Hương
Trăng Phan rí, vạnh tròn nỗi nhớ
Sóng khẻ khàng, ru rặng phi lao
Cứ tất bật, tròn xoay, buổi chợ
Để giờ đây, nghe gió thì thào...
                     *
Bao nhiêu năm, nặng đời dâu bể
Bổng  chiều nay, nhớ mộng ban đầu
Còn điều gì bây giờ mới kể?
Chuyện ngày xưa, rơi rụng từ lâu...
                     *
Gió cứ gió, ngang trời thổi mãi
Từ triền cao đến tận biển sâu...
Tìm ký ức - dặn dò con gái
Cũng như mình, chúng có nghe đâu!
                     *
Bản sao đó - của mình - thời trẻ
Thôi đời sông, đời suối, trôi dòng
Cứ chảy đi – Biết nhiều ngã rẽ
Hãy yên lòng về với biển Đông ...
                     *
Trăng tháng chạp, trời se se lạnh
Ngồi im nghe – nhức mỏi toàn thân
Tiếng siêu thuốc, reo sôi ngoài sảnh
Chợt ai về, lóng lánh – mùa xuân ...
                                    I/2015
Lê Thanh Hùng

Thơ gửi bạn            
   “Có những phút ngã lòng
                 Tôi vịn vào câu thơ mà đứng dậy”
                                          Phùng Quán
Kẻ thất chí, thời nào cũng có
Phải con gì có cánh đều bay ?
Diều nhờ dây hay là nhờ gió
Hay là nhờ số phận: Rủi-may ?
                 *
Anh khoe giỏi, là đang dấu dốt
Lớn đâu làm, việc nhỏ không xong
Ngồi ăn nhậu, mà bàn: Nhà dột...
Bệnh tỵ nanh, cách nói lòng vòng
                 *
Có chử ký, gạch ngang để đở !
Thì tự mình làm được những gì?
Có biết đâu, mà xem hay, dỡ ...
Cả cuộc đời, mê mãi, chép ghi !
                 *
Tạo  - Tìm  - Hay là chờ cơ hội
Biết bao giờ? Tôi – đến – Chúng ta
Buông tay rồi, bạn bè, xin lỗi!
Sống, xưa sao? Giờ mới gọi là ...
                 *
Phá cách gì đâu, chỉ là đứt gảy
Của cơ tầng văn hóa chìm sâu
Phanh ngực áo, trong chiều, gió nhảy
Cứ hoang sơ, mới gọi lần đầu ...
                 *
Bât mãn, đâu là anh nhìn thấy
Mà cái anh tâm tưởng trong lòng
Sóng ở đâu? Mà xôn xao vậy?
Tự gió đùa, trời đất, mênh mông !
                 *
Phá ý tưởng, khó hơn xây mới
Thôi nhậu bằng sức khỏe của mình
Đừng hoang tưởng, vẽ vời, cơi nới
Cuộc đời này, nhiều chổ, rộng rinh...
                 *
Đâu có ai ngồi hoài một chổ
Mà lấy đó, so sánh với đầu
Có hay không – Cái quan* ... thổ mộ
Thì còn gì ? Luẫn quẩn, được đâu!
                 *
Ngàn ước mơ, một đời thực hiện
Bỏ cái nào mà lấy cái nào?
Cái ẩn sâu, cái đang phô diễn
Có tuổi rồi, giảm giá làm cao!
                 *
Cứ nhìn đi, đời vẫn ngọt ngào
Nắng vẫn nắng, dù trời mưa gió ...
Vẫn đưa mùa nam, bấc, thiết thao
Kẻ thất chí, thời nào cũng có!
_ Lê Thanh Hùng
___________
* Cái quan định luận: Đóng nắp quan tài mới bàn chuyện thiệt hơn

Nắng xuân hồng treo sợi tình phai
Nhạt nhòa nắng, ong ong tiếng hát
Cứa không gian, xô dạt trời chiều
Đâu cơn gió, ru tình rong lạc
Lẩy bẩy rung, một thoáng đăm chiêu
                   *
Sao phôi pha ân tình năm cũ
Lặng lẽ trôi vệt nắng vờn qua
Như còn đó, sắc màu quyến rũ
Cắn đắng hồn nhiên óng mượt mà
                   *
Chiều xanh, mướt xanh chiều bức bối
Quẩn đường xa, mắt biếc dại khờ
Bước đưa đẩy vết mờ tội lỗi
Rớt bên chiều, chìm nỗi câu thơ ...
                  *
Sao tiếng gọi, mùa xuân chưa đến
Mà gió lay mùa, rạo rực bay
Nghe nhói buốt cái nhìn lơ đễnh
Kìm nén chiều xa, mộng cuốn ngày
                   *
Chiếu muộn rồi, ngẩn ngơ tiếng hát
Réo gọi mùa, bùng nở tầm xuân
Rơi đâu đó dấu tình phai nhạt
Trong nắng xuân đằm thắm tươi nhuần
Lê Thanh Hùng

   Bắc Bình, Bình Thuận

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...