Thứ Hai, 31 tháng 12, 2018

CHÙM THƠ XUÂN HOÀNG NGỌC ANH (PHÚ YÊN )

NGÀY 1 THÁNG 1-2019
Những chiếc lá đang cóng khô
Trời rét,người cũng rét
Vết của năm theo lốc lịch rồi
Nhâm nhi càphê sáng
Âm u ngày nhỏ giọt buồn
Ơi!.phố nhộn nỗi niềm câm lặng
Đóa hoa nào nở muộn tình suông
Niên kỷ qua rồi niên kỷ đến
Ta già nua không tưởng,khó lường
Dấu yêu nào cũng thành vệt nhớ
Đong đầy một kiếp khói sương
Nước chảy trầm trầm,trắng mây ngập ngụa
Mãi hỏi về đâu? về đâu?
Ta âm u như trời nhỏ giọt
Ve vuốt sợi buồn trói trái tim đau
Đầu năm,hay năm đầu.....
VÀO MÙA ĐÔNG
Lá cóng trên cành nhan sắc
Em thưa từ bữa chiều tàn
Thơ dại gởi mùa tóc ướt
Tay mình vuột nắng đi hoang
Mới mấy hoàng hôn người đã...
Trái tim rừng cháy cạn nguồn
Ta hát mây trời vội vã
Ơi người!..nhơ nhớ,quên quên
Trên bậc mùa đông em bước
Đá run khe khẽ ngón ngàn
Gõ cửa chiếc bình đang thức
Trên bàn một đóa Quỳnh lan
LẠI HẾT MÔT NĂM
Hết năm ta bỗng giựt mình
Chữ nhân chữ nghĩa chữ tình..tình tang
Có bao nhiêu chuyện chàng ràng
Khỉ ho bỏ quách,mơ màng chi em
Mai nghiêng gịot nắng qua thềm
Ta còn ở đó nỗi niềm ngàn năm
LY CÀPHÊ CUỐI NĂM
Chuyện đời đắng,càphê cũng đắng
Tại em hạt hạt chưa tròn
Anh sẽ hỏi mùa Bazan cháy nắng
Lên ngàn hái trắng hoa thơm
Nhìn tờ lịch cuối cùng mai gỡ
Ngày có đau năm tháng về đâu
Ơi! Ta hát lá xanh tầm mắt
Ta ngỡ ngàng gió úa về mau
Ngồi quán cóc cuối sông chiều lặng
Ta đi đâu,làm gì sáng mai này
Giá như biết đâu có chờ thăm thẳm
Lời tình buồn ta nốc cạn rồi say
CHỚM XUÂN
Mắt biếc nghiêng nhành nụ biếc
Em...tình mở ngày xanh
Anh đứng rập rình trước ngõ
Trong veo em giọt sương lành
CÂY BÀNG
Có cây bàng lá đỏ
Muốn hát lên cùng trời
Bắt gặp miền trưa thức
Mây trói làm sao vui
Gió ơi! đừng nghĩ nữa
Ta xanh nụ mùa qua
MƯA,MƯA...
Mưa tàn em đã về chưa?
Lá khô vụn vỡ
Anh xưa nắng buồn
Miền thức còn ướt môi hôn
Em đi bước nữa mây dồn xuống anh
TỈNH
Đừng thất vọng
Khi ngoài kia gió vẫn rì rào
Tội tình chi hoa mắc cỡ
Chiêm bái hồn ai bóng áo cà sa
Đừng lơ mơ mình người có tội
Hão huyền em nói cầu duyên
Hết thời ma cô đón đường hỏi chuyện
Lặng im...
Điện não đi ngược vòng xoắn
Câu chào lấp lửng,chân vẽ thập thò
Điều bất ngờ đi theo mũi nhọn
TRIỀU CƯỜNG
Hồn ai nấy giữ
Lúc đụt mưa tôi nói anh không tin
Người đàn bà đã dắt anh ra khỏi cơn mê rời rã
Buổi chiều hun khói cánh đồng rạ ướt hôn mê
Từ bữa tôi chia tay lối mòn xóm nhỏ
Người nhà quê đôi lúc cũng đa ngôn
Chưa thấm thấu tri kỷ,tri tâm gì ráp trọi
Chỉ có rượu mới làm tan nỗi nhớ
Câu nào mọc rễ khi say.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...