đốt áo mẹ
tôi ngồi đốt áo mẹ tôi
quê mình vừa đã mồ côi bên trời
em đừng ru nữa ơi hời
mẹ đừng đi nữa nghẹn đời mẹ ơi
tôi ngồi mặc áo mồ côi
đưa tay tôi nắm đầy vơi bóng cò
từ ngày biệt bước sang đò
mẹ tôi khoác một điệu hò tìm con
tôi về gục giữa lối mòn
nằm ôm đất khóc
mẹ còn
phải
không...
Sài Gòn, 22/7/2020
Em Tín kính viếng...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét