BẾN CẢNG
Khào khào những làn gió ốm
Chiếc thùng tôn rỗng ruột, con mèo hoang
Đôi mắt lim dim, những con tàu gỉ dét
Ánh chiều cô quạnh, con đường vắng.
Vầng trăng thượng tuần, không đủ sức chiếu tận cùng
Góc tối, những tên lưu manh, và những tiếng xầm xào
Một người đàn bà, đứa nhỏ, điệu nhạc của những kẻ lang thang
Bị pha lẫn vào màn đêm, thăm thẳm.
Sóng như vó ngựa trên thảo nguyên bao la
Bến cảng đìu hiu, lũ hải âu, buồn bã chao mình
Ngoài khơi, lắt lay những ngọn đèn, biển khóc
Trên nền trời, từng chùm sao, dần vỡ.
Bình minh, khào khào những làn gió ốm
Trong chiếc thùng tôn rỗng ruột, con mèo trơ xác. Lạnh.
2017

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét