NGHE ANH NÓI...
Nghe anh nói em thấy lòng thổn thức
Nhớ thương anh mà chẳng thốt nên lời
Tình yêu ấy em ghim vào đáy ngực
Đêm nhớ người ... Lặng lẽ đếm sao rơi
Em vẫn biết mình dại khờ nông nổi
Còn ham chơi hay giận dỗi tủi hờn
Anh xa quá... lòng em như bão nổi
Chỉ mong người đừng đong đếm thiệt hơn
Ôi khoảng cách khiến đôi mình cách trở
Nỗi nhớ thương cứ da diết vơi đầy
Lời hẹn ước ... Biết có thành duyên nợ
Em nghẹn ngào nghe đắng dạ sầu vây
Anh vẫn bảo yêu em nhiều ...nhiều lắm
Dẫu đôi lần em tức giận ghen tuông
Anh vẫn bảo: Vì cách xa ngàn dặm
Nên em lo ... Anh lạc nẻo vô thường
Em vẫn biết mình trẻ con khờ dại
Anh bao dung chẳng đong đếm muộn phiền
Mong giấc mộng uyên ương xây đắp mãi
Để cuộc đời ... Mãi hạnh phúc an yên!
Ngày 23/8/2020
Đặng Hà Thi
P/s: cảm tác thơ
Thanh Điền

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét