Chủ Nhật, 7 tháng 9, 2014

TIỀN KIẾP

TIỀN KIẾP
          Tin thầy giáo h đi sài gòn học rồi mất tích bay về trường học, bạn bè ,quê hương. Bạn bè đổ xô di tìm h sau giờ học giữa biển người mênh mông như mò kim đáy biển. sắp sửa đưa tin lên ti vi, tờ rơi, báo chí , thôi thì trước hết đi tìm đi. Cha h vừa tìm vừa khóc : nếu không tìm được chú ở lại bán vé số tìm con. Vợ h xin nghỉ dạy tìm h, vừa vô vọng vừa bơ vơ giữa thành phố lạ lẫm này. Bạn bè nói h bị stress nên đi vậy thôi. Học sinh thì thầm : thầy bị khùng rồi bây ơi! Người nhà đi coi bói nói h bị phần âm mượn xác nhân ngày rằm tháng bảy. đồng nghiệp nói h đi tìm cảm hứng.ở xóm người ta nói thầy h kiếm cớ trốn ở đâu đó rồi đi tu . vì thầy hay đi chùa . trong khi mọi người xôn xao,bàn tán. Thì h vẫn đi trên đường hoang mang ,vô thức, làm theo sự dẫn dắt của tiếng nói bên tai. Cứ đi và đi không biết ăn uống ra sao ,ngủ nghĩ thế nào.
        
  Tôi là hồ văn z, tôi ở một phường  trong cái thị xã nhỏ ở ngoài trung. Giọng  ông già chậm rãi kể : tôi là một võ sư. ỷ mình có sức mạnh tôi không cho ai bén mảng đến nhà mẹ con bà ấy. những thanh niên trong xóm bị tôi rượt đuổi và đánh bại. họ ôm hận và buồn bã. Không có ai chọn lựa , bà ấy gã con cho tôi. Sau đó bà buồn vì thằng rễ côn đồ mà chết. vợ tôi sinh được một con gái , vì buồn ba năm sau cũng chết. tôi sống với con gái và từ đó tôi rất ân hận chuyện đã làm. Về già tôi dạy dỗ con nít ở xóm , yêu quý đám cháu của anh em. Tôi cậy mình võ giỏi, sức khỏe, đã tạo ra nhiều chuyện sai lầm . thầy giáo h là hậu thân của tôi, anh ta phải trả nghiệp chướng của tiền kiếp, chỉ như thế anh ta mới quay về bản thể của mình. Ông già khai khẩu với tôi như thế. Thầy giáo h hay đi chùa và những giờ phút lên đồng mọi người nghe giaó h nói như thế. Thú thực tôi không tin chuyện nhập đồng, nó vừa mê tín vừa đóng kịch.
          Bây giờ nghe tin giáo h đi lang thang ở một thành phố lạ. lúc đầu tôi không tin, vì giaó h nhớ đường giỏi lắm, trí nhớ giáo h vào loại siêu . tôi nghĩ ngay đến trường hợp giáo h bị bệnh, mới vô thức và lang thang như thế theo lời kể bà chủ nhà trọ và bạn bè của h nói qua điện thoại, người thì nói giáo h học nhiều nên bị streess. người thì nói giáo h mê tu nên bị tẩu hỏa nhập ma. Người thì nói giáo h bị thế lực xấu dồn ép. Thôi thì chuyện mất tích được đồn thổi ly kì. Mỗi người mỗi kiểu không biết tin ai. Cuối cùng trời không phụ lòng người tốt, cha thầy giáo h tìm ra thầy sau khi lang thang qua nhiều quận ở thành phố ba ngày ba đêm. Đúng như bà thầy bói ở quê coi thầy h còn sống và sẽ tìm được. giáo h lúc này là một người bệnh hoang tưởng , vô thức, mộng mị. bạn bè và người thân thở phào vui sướng. đồng nghiệp và học trò chờ đợi giáo h trở lại trường, nhưng biết bao giờ.
          Có nhiều chuyện tôi cần rõ ràng, và tôi tin chỉ mình h biết và chỉ có h mới có câu trả lời thỏa đáng. Nhưng tôi đành thôi… ,vì tôi biết giờ đây h chìm trong mê đắm, bất động và phiêu lưu trong thế giới của riêng mình. Tôi  một người bạn rất thân của h , đành biết vậy mà thôi.
THẠCH ĐÀ                                                

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...