THOANG THOẢNG HƯƠNG CÀ PHÊ
1.
Thi học phần xong,Nam rủ
lên nhà chơi. Nghỉ học gần cả tuần, rãnh rỗi không làm gi, đồng ý thế là đi
ngay. Xe chạy bon bon, vẫy tay chào thành phố biển. chúng tôi đi về núi. Xe
chạy dọc quốc lộ 19. Một bên thung lũng một bên núi. Đường đèo quanh co, gấp
khúc ,tức tưởi. đường đi qua rất nhiều đèo. Đèo nào cũng cao ngất ngưỡng. Mây
bay chậm rãi . Che phủ những dãy núi, tưởng như đứng trên đỉnh núi là với chạm
tới trời. Dọc đường bộ đội hành quân đông đúc nhưng thẳng hàng. Đây là địa hình
lý tưởng để luyện tập trên sa bàn. Chúng tôi vẫy tay chào họ . Họ mĩm cười.
từng đàn bò đủng đỉnh đi về nhà . Lấp ló những ngôi nhà sàn, nằm khuất sau
những lùm cây. Cao nguyên có thổ nhưỡng giống nhau. Khí lạnh sáng và chiều.
thông được trồng ken dày, sát các mép vực. Không khí trong lành và thoáng đãng
, mát mẻ nhưng không ẩm thấp . Hoa quỳ dại trổ bông vàng rực. Con đường dài hun
hút mấy trăm cây số rồi cũng tới nhà.
-sao thấy ở đây
như thế nào . một người đàn ông lớn tuổi đi vào nhà chào chúng tôi.
-đây là bác Sửu-
Nam
giới thiệu: ba cái Chi . à bác Sửu tôi nhớ rồi . vì bác có lần ghé thăm Nam cùng
với chú Nam ,
khi cả hai cùng ghé vào trường đại học.
Chi là cô gái lùn, chắc lẵn , da trắng có
nụ cười răng khểnh đi kèm một đôi mắt ướt át . tụi tôi học năm ba rồi. Chi mới
xuống đi ôn thi .thỉnh thoảng tụi tôi vẫn hay qua chỗ chi trọ vào tối thứ bảy,
chủ nhật. tếu táo ,bông phèn và uống cà phê cho vui
3.
Nam dắt
tôi đi uống cà phê . cà phê ở đây cũng bình thường. có khi còn thua ở thành phố
biển không chừng. ghé thăm thầy Đoàn đi! Thầy Đoàn là giáo viên dạy văn của
trường Phan Bội Châu. Thầy người Huế , làm thơ , viết văn , ngâm thơ ngọt lừ,
hội viên hội văn học nghệ thuật tỉnh . Điều đó không quan trọng đối với tôi.
Một người trẻ tuổi , thỉnh thoảng cũng tập tành viết lách . Điều tôi ấn tượng
nhất là các thế hệ học sinh của trường này điều coi thầy , như thần tượng còn
hơn các fan hâm mộ ca sĩ.Tôi đến thăm trường . trường ở trên đồi cao lộng gió.
Phòng ốc khang trang thật nhưng tiếc quá sân trường còn nền đất. chạy qua cầu ,
chạy qua rừng thông ở đồi Thiên An. Chúng tôi đến nhà thầy. bỏ qua phút giây bỡ
ngỡ, rồi rượu thơ, nhạc hạo vần véo von. Tôi ấn tượng vợ thầy. người phụ nữ yêu
chồng trong việc làm đẹp lòng khách .
- có dịp mời em
trở lại- cô nói
-nếu lên trên
này sẽ ghé ngay
4. Đúng hẹn bác
Sửu mời . tôi ghé nhà. Nam
không vô. Đây là một gia đình Quãng Ngãi di cư vào cao nguyên. Một gia đình thành
đạt , nề nếp gia phong. Bữa cơm trưa bày ra. Tiếng va chạm ly lách cách. Chỉ có
cô con gái út là ở trong bếp tránh mặt.
- ước gì mày làm
con rể bác – bác Sửu nói
-xa xôi quá mà
còn chờ duyên số nữa- tôi trả lời
Cao nguyên đất đỏ điều đó không quan
trọng. Cao nguyên lạnh điều đó không quan trọng. Có điều là tôi không thích hợp
với cái lạnh. Lạnh làm cho phụ nữ ở đây khỏe khoắn , mập mạp trắng trẻo. cònđàn
ông đen đúa hơn chăng? Ngoài sân những gốc cây cà phê chất đống. thỉnh thoảng
những con gà nhảy lên xe cam nhông cúc cúc . Thời hoàng kim của cà phê đã qua .
Lúc mà mỗi gia đình ở đây 2-3 chiếc xe dream thái . Có người trúng lớn còn mua
cả xe con.
- sao bác không
để em nó tự học?
-bác tính nó là
con út , nên lo cho nó vào đại học
Tôi biết bác thương con gái nhỏ nên lo
cho con vào đại học. Lẽ ra bác phải suy tính âm thầm. Đằng này lúc nào bác cũng
nói vấn đề đó đối với con gái . Vì vậy ,tôi thấy Chi ít học hơn. Vì tâm lý có
cha là chỗ dựa cho mình trong kì thi tuyển sinh. Rồi giá cà phê hạ . bác cũng không
làm như dự tính để lo cho con vào đại học. Người ta học ngày học đêm còn rớt.
Huống chi học lơ mơ như em, làm sao vào giảng đường được!
- Anh sẽ chờ đến khi em thi đại học .
nhưng vì chuyện gia đình , ba tôi ra đón. Không một lời từ giã, có lẽ sẽ có người
bơ vơ mỗi tối thứ bảy, chủ nhật? Tôi chặc lưỡi – hẹn gặp lại vào đầu năm học.
Vì tôi tin em , như em tin ba em.
5.Tháng 9- trở
lại trường tôi hỏi Nam :
-Chi đậu không ?
rớt rồi. bây giờ nó đi học trung cấp tài chính ở Buôn Mê…
Vậy đó, tôi đã thấy những gốc cà phê
bị đốn bỏ như cũi mà thầm tiếc bao công sức của người trồng. xao xuyến vào một
buổi sớm mai hít căng lồng ngực mùi thơm của hoa cà phê…và chút tình cảm ngọt
ngào của cô gái xứ cà phê , cũng tan nhanh như vị cà phê trên phố núi.
Sông Đốc 8/9/2009
THẠCH ĐÀ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét