Chủ Nhật, 7 tháng 9, 2014

THẦY BÙA MIỆT VƯỜN

THẦY BÙA MIỆT VƯỜN
          Tôi là một đại ca ở miệt vườn . tôi hùng bá thiên hạ ở một vùng quê hẻo lánh . chuyện không có gì để nói, nếu tôi không bị một thằng oắt con ,nó dùng võ bùa khoán sân đánh tôi một trận tơi bời, tôi nghe nói người học bùa lỗ ban có phần âm mượn xác luyện võ. Cao thủ hơn có thể đi trên nón mê qua sông. Tôi về bạc liêu ,thọ giáo một lão sư. Nhà lão sư nghèo rớt mồng tơi, con cháu ông nheo nhóc , nhưng ông là bậc thấy trong quấy phá người khác. Tôi học ba tháng từ ngãi, bùa chữ, bùa bóng , thiên linh. Tôi học rất tiến bộ vì tôi uất nên học mau thành tài. Lão sư nói tôi hết chữ dạy cho anh và ông cấp sắc lệnh và ấn để tôi xuất sư , từ đó tôi trở thành thầy bùa. Tôi trở về quê hương.
        
  - ê anh ba ở lại chơi chút xíu
          -anh đi có công chuyện. anh ba đạp xe máy hoài không nổ , hay chết bugi
          -anh đạp tới sáng cũng không nổ
          -để anh đi công chuyện
          -em giỡn anh ba tí xíu , anh đi được rồi đó. Xe nổ máy ngon hơ. Thằng này không biết dùng thuật gì mà ngộ vậy ta
          - cho anh vài con cá nhậu chơi
          -ghe cá em đi bán
          -không cho thì thôi. Ghe nổ máy tách bến , chạy một quãng mười lăm phút, cá trong ghe lao đầu vào mạn ghe kinh hồn, quày ghe trở lại em biếu đại ca mấy con cá.biết điều đó thôi đi đi. Ghe cá bình yên trở lại
          Thấy hai vợ chồng hàng xóm ,ngồi ngồi hiên hóng mát . tôi đi qua ,thổi chữ bùa bóng. Cả hai vợ chồng xúm vào cãi vã ầm ĩ. Học bùa lỗ ban, người hay sân si, không biết làm phước , chỉ thích quấy phá người khác
          Một hôm có nhà ở xóm trên , mời tôi lên trị bệnh cho con gái. Cô này bị bệnh ma nhập. tôi đến nhà . và nói với gia chủ : bệnh này dễ trị. Tôi đuổi mọi người ra ngoài. Sau đó tôi trị bệnh cho cô ta, và mỗi lần trị tôi ngủ với cô ta một lần. người nhà không hay biết , cả thảy đã năm lần . một hôm lão sư ghé thăm tôi, ông ta nói : anh hãy bỏ tham dục đi, đó là chướng ngại tâm linh. Anh tưởng tôi không biết chắc , nếu anh không dừng lại thì hậu quả đừng có trách. Tôi chỉ cười ,lão sư quá già rồi , lẩm cẩm. lần thứ sáu tôi đang trị bệnh cho cô gái xóm trên. Tôi đang lột đồ cô gái ra , thì gia đình ập vào. Công an đến bắt giải tôi đi
          Tôi bị kêu án tù. ở trong tù tôi mới thấm thía lời của lão sư. Nhưng tôi đã u mê mất rồi . không còn lý trí phân biệt đúng sai, vợ tôi bỏ đi theo người khác. Con cái nghỉ học để ra đời bươn chải. cô gái xóm  trên được đưa vào trại tâm thần. mọi người trong xóm thở phào vì trừ đi một quái vật truyền bá mê tín dị đoan, gieo rắc nọc độc khắp xóm làng.
          THẠCH ĐÀ          

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...