Chủ Nhật, 7 tháng 9, 2014

THẦY GIÁO MIỆT THỨ

Truyện Ngắn:                  THẦY GIÁO MIỆT THỨ
         
          1.Hắn là sinh viên mới ra trường. thời sinh viên hắn có viết dăm bài thơ ,truyện ngắn đăng báo. Chính vì thế hắn hơi bốc đồng, ảo tưởng mình là taì năng thi ca. Âu cũng lẽ thường tình của người mới cầm bút. Về vùng sâu,hắn quen thói phê phán lung tung ,làm mích lòng người này người nọ. Lúc chuẩn bị ra trường , thầy trưởng khoa kêu hắn lại dặn : về trường mới công tác phải im lặng năm năm, sau đó hãy nói. Hắn quên tuốt luốt lời thầy dặn. vẫn mồm loa mép giãi, ruột để ngoài da, mới ra trường như vậy là không khiêm tốn tí nào. Điều này thì hắn không biết. hắn lơ ngơ thi sỹ như vậy đó.
          2. Hắn mới ra trường . lúc đầu có chỗ tá túc ở nhà người quen. Sau xa quá, hắn chuyển về khu tập thể gần trường. Hắn ở chung hai giáo viên khác : thầy Bồng và thầy Bềnh. Lúc thì hắn thấy, thầy này kêu mất đồ , thầy kia kêu mất bóp. Hắn vô tư, thản nhiên như không. Không biết sự tồn tại của hắn ở trường này làm hai thầy mất đi sự độc quyền ở vùng lấy thúng đong cá không ai lấy thúng đong chữ. Một hôm trong cuộc nhậu, đang nói chuyện vui vẻ , thầy Bồng và thầy Bềnh xúm lại đánh hắn. Hắn cũng tả xung hữu đột tự vệ. Rượu chỉ là cái cớ để hai thầy gây xích mích với hắn. Vụ này trường làm kiểm điểm ba thầy vì tội đánh nhau.
         
3.Thầy Tùng đi lại trong phòng. Thầy đang phân công hắn ở một vài lớp khó gặm, nhiều học sinh cá biệt và lưu ban. Hắn vẫn vô tư không đếm xĩa. Từ lúc thầy Tùng ký quyết định nhận hắn về trường. Hắn không một lần quà cáp thăm viếng. Hắn vẫn vậy, hồn nhiên và không biết chuyện bình thường của cuộc đời. Hắn lơ ngơ vậy đó.
          4.Hắn đến ở một khu dân cư, sau khi lập gia đình. Khu dân cư của dân đâm chém, nhậu nhẹt và quậy quọ. Nhạc mở ầm ĩ, chửi bới suốt ngày.Thỉnh thoảng đang ngủ những tiếng đập cửa vào nhà ầm ầm nghe giật mình,thót tim. Hắn gò lưng viết đơn tố cáo với công an. Rồi sau chuyện đâu vẫn vậy, hắn càng khổ hơn trước , vì sự tra tấn vô hình trả thù.
          5.Học sinh quậy quạng trong giờ hắn lên lớp nhiều hơn. Đồng nghiệp xa lánh. Bạn bè ở phương xa cũng ngưng liên lạc với hắn. Hắn bị chửi bới ,dọa nạt ,miệt thị, bêu riếu ở nơi công tác,ở quê hương hắn.Hắn chẳng hiểu vì sao, chuyện gì, bắt đầu từ đâu với muôn vàn câu hỏi. Hắn vẫn miệt mài với những trang giáo án. Đêm đêm hắn vẫn cặm cụi với từng con  chữ trên trang giấy trắng để chút nỗi lòng cô đơn. Hắn tin thời gian mọi thứ sẽ trở nên rõ ràng, trả lại hư thực cuộc sống về với cuộc đời.
          6.Ông trời không cho mọi người tất cả , nhưng cũng không lấy hết của mọi người. Bằng lòng đam mê văn chương và sự bền bỉ ,hắn lặng thầm viết. Thơ văn của hắn xuất hiện ngày càng nhiều trên các báo ,tạp chí trung ương và địa phương. Hắn đoạt nhiều giải thưởng văn chương lớn nhỏ. Học sinh gọi hắn là nhà thơ có vẻ nể hắn vô cùng. Đồng nghiệp gọi hắn là thi sỹ. Bè bạn gần xa quan tâm đến hắn. Mọi người xung quanh hiểu và thông cảm một con người lơ mơ như hắn. có động cơ hắn tự tin viết hay hơn viết nhiều hơn. Cuộc sống của hắn rẽ sang trang mới .Hắn hòa nhập với vùng đất ở đây .Hắn yêu vùng đất nơi đây. Hắn hiểu đời hiểu người hơn.
Sông đốc 18/10/2012

          THẠCH ĐÀ  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...