Thứ Hai, 10 tháng 11, 2025

TRÙNG TRÙNG VÂN THƠ VÀ PHẠM HẠ HUYÊN- PHÚT NÍU KÉO ĐỜI TRƯỚC NGÕ NHẤT NHƯ -TRƯƠNG ĐÌNH BẢO LONG

(Loading…) Trùng Trùng Vân thơ và Phạm Hạ Huyên - Phút níu kéo Đời trước ngõ Nhất Như Trùng Trùng Vân là bút hiệu đầu tiên của Cưng. Là anh con cô cậu, mà tôi chẳng nhớ tên em là gì. Chỉ nhớ bài thơ tôi công nhận thằng em để không bị ba Cưng chửi là đồ vô dụng và ngây ngô cuộc đời khi bỏ học đại học ngành địa chất vì than không học nổi, mà thực không muốn gánh phí cha mẹ nghèo. Đó là 6 câu thể tự do ngắn có tên Ngộ: Đá cuội ngủ quên giờ giật mình tỉnh giấc Ngàn năm qua vẫn còn đó Ánh trăng vàng Tôi nói với Cưng, em có khiếu thơ ngắn hàm súc, ngon hơn ông cậu chuyên trị lục bát lê thê - lại hơi hướm Phật giáo tĩnh lự e chắc là bỏ cõi người mà theo Ánh Đạo Vàng hay sao? Rồi ông Cưng mang về cơ man ngẫu tượng gồm hình và tượng Quan Âm, A Di Đà, Thích Ca Mầu Ni xếp chất đầy nhà. Tôi nhủ thầm: “Chết toi, ông Cưng xả rác ngẫu tượng khắp thế chỗ đâu mà ở cho thoáng đãng mà bày tùm lum?!”. Làm anh, tôi phải có ý kiến vụ này! ... Đùng cái, 3, 5 năm sau tôi không nghĩ Cưng trở thành tu sĩ Thích Nhuận Đạt ... Khi vào Sài Gòn gặp tôi, tôi lại xoáy cu cậu cái giọng “Phú Yên mẹ” pha “Huế cha” tụng Huế ai nghe cho lọt cho mê mà chọn chi làm khó mình khó cha khó mẹ khó đời vậy ... Sư Nhuận Đạt lại gãi đầu ấp úng trước ông anh khó chịu mà cười với “đôi mắt lạc thần”, phô những chiếc răng dài ngây ngô. Nhiều năm, hay mấy năm, em làm sư tôi không rõ. Một chiều đến Huế vội vàng viếng đám tang nhà sui gia họ Phạm, tôi bất ngờ khi thấy thiếu ba em và nhà thơ Phạm Văn Sau (Lục Bát Trà) mới gọi tel hỏi em thì em lù lù hiện ra trước mặt hí hoáy viết rồi trao tôi một tập thơ do Nxb Thuận Hoá xuất bản: Trùng Trùng Vân thơ (tác giả Phạm Hạ Nguyên) với 44 bài thơ khiến tôi ngạc nhiên không kém và buông lời: té ra sau một bài bị tôi la tội chống chế lười học thì nay tập thơ này muốn minh chứng là tròn đầy trọn vẹn dâng đời cho thơ đấy hả? Để anh xem và sẽ viết tối nay vài dòng cảm nghĩ về tập thơ em - nếu anh không bị say - dù cu cậu đã làm sư và được nhiều người hành lễ ... Trùng Trùng Vân có được gì? Có những câu dễ dãi ráp vần nhưng sau đó là 2 câu đắt giá đời Đạo Sĩ: Cuộc đời, một giấc Nam Kha Lững lờ trôi mãi như là dòng sông Sát na sanh diệt phiêu bồng Cởi luôn áo hạ, chăn đông cần gì? (Về (2)) Rồi ông anh đọc nguyên đêm để đi tìm cốt lõi của tập thơ cậu em kịp giới thiệu ra mắt 08.9.2023 - nhưng phải thắp nhang cho Tía đã - và, tôi chợt nhớ ông em chuyên ngồi gõ mõ tụng kinh nhà trên với cái giọng pha Huế Phú Yên rất khó Ngộ vì nó ngồ ngộ. Ngồi giữa tiếng kinh cầu thí thực và cầu an giải hạn nhuốm Phật tịnh độ nuông chiều, mai sẽ đưa người đi mãi, chợt thấy câu thơ chú em có lý “cõi Về của thường nhân”: Hiên chùa vẳng tiếng vô thanh Hoàng lương chưa chín, công danh bọt bèo Xả thân qua cuộc cheo leo Tắm ao thất bảo, nhạc reo đón mừng (Về (2)) Mới thấy chú em này đã tiến một bước dài trong tam giáo - sải đến Phật môn: Mong người biết đủ, phòng phi Học đường diệu pháp, ba xe giải nàn Mộ xanh một nén hương tàn Ra ngoài nhà lửa mới bàn tử sanh (Về (2)) Mới thấy thêm chú em khá quá - hơn anh mình ỷ làm anh “Thích Hay Chưởi” - bởi chăng Phật pháp thực sự nhiệm màu qua bao triền phược em tôi? Phận mình trước gió xôn xao Mười hai duyên khởi ban đầu: vô minh Chặt đi áo dục bên mình Luân hồi dứt nẻo, ngục hình rỗng rang (Về (3)) Trở lại ngày em chưa xuất gia, ngồi cafe Tiến là nhà tôi luôn ngập tràn nắng và hoa cỏ trái cây vườn tạp kiểu Huế xưa, em viết: Niềm vui nhẹ như nắng Nỗi buồn nặng hơn mưa Giọt tình chua và đắng Chợt lẳng lặng sang mùa (Giọt tình-2014) Tôi mới hỏi Hưng (tên em) về những vẩn vơ nào của nhà thơ mà em thích đa mang khi cuộc đời này cần cơm áo bạc tiền và Hiếu để phụng dưỡng cha mẹ, lấy vợ đợ con, em trả lời bằng những câu thơ trích vừa tiễn người rời khuất mà em yêu quý: Ta về giữa cuộc tình say Nỗi đau vô thỉ phận này đa mang ... Xa rồi một thuở tròn trăng Trăm năm mộng mị cõi hằng vọng mang (Gửi người vừa rồi xa - 2014) Không biết có phải người khuất nẻo luân hồi hay tình yêu thầm chia biệt mà từ vô thỉ đến vô chung để em tôi phải thao thiết gọi thầm "ta vui huyễn ảnh lạc bầy chơn tâm" và chọn xuất gia - tiễn biệt nhà thơ HL về cõi niết mà nhà thơ ở lại thảng thốt bàng hoàng "tiễn ai qua cầu" dẫu cầu sinh tử: Nắng mưa rớt xuống bên cầu Niềm riêng vuông khỏi biên sầu tịch liêu Nén hương trước gió liêu xiêu Nỗi đau trả lại, tiêu diêu cõi nhàn. Không biết sao, thơ Hưng khá từ dạo đó. Động cơ nào để em tôi bước hẳn vào chọn xuống tóc thí thân và tăng triển trong thi ca ngôn từ: Người về trong cõi mênh Mông Còn ta trôi dạt giữa dòng đầy vơi ... Trải qua bao vở kịch buồn Mới mong chạm đến cội nguồn thi ca (Trở giấc) Và em đã làm được những vần thơ chọn lục bát làm nền tảng - vốn rất khó viết cho hay để không bị ngưỡng hò vè thao túng ngôn từ và làm nên những khổ thơ hình tượng thơ có triển vọng: Ngày xưa rồi sẽ lạt phai Có chăng sót lại dấu hài trong tim Không gian khép giữa im lìm Quay về đi chớ kiếm tìm đâu xa (Về (1)) Mà thôi nắng đã sang thềm Còn đâu sương đọng ướt mềm cỏ hoa Vui buồn, quẳng giữa mù sa Đóa sen hé nở trong ta tình cờ (Thôi) Những câu thơ chạm cõi là đều được viết ra dành tặng người vừa xa khuất cõi thế. (Loading … 6.9.2023) Sẽ viết hoàn chỉnh cho Thầy Cưng! Chúc Phạm Hạ Huyên có buổi ra mắt thành công “niềm tin thơ” mười mấy năm ấp ủ trong nhiều hiểu nhầm và hoài nghi của bao người.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...