Góc chia sẻ thơ hay!
Nhà thơ Lê Tấn Nghĩa (Tấn Nghĩa) - Phú Yên
Anh tặng tôi một lúc 5 tập thơ. Đó là những tập thơ anh đã in từ trước tới nay.
Anh vốn là một nhà báo, nên thơ anh trước hết là thơ đau đáu nỗi đau đời, đặt ra nhiều vấn đề thực tế của cuộc sống hôm nay. Một mảng khác anh cùng dành viết nhiều bài là thơ tình yêu. Với mảng tình yêu này thì nhiều bài của anh cũng được các nhạc sĩ phổ nhạc.
Với cách diễn đạt tự do, thơ anh không nhiều vần điệu, đòi hỏi người đọc phải có nhiều suy ngẫm và liên tưởng.
Xin trân trọng chia sẻ 4 bài thơ tự do và một chùm thơ tình viết về CÔ HÀNG XÓM của nhà thơ, nhà báo Lê Tấn Nghĩa.
Bài 1 TÙY THÔI
Người ta bỏ thỏi vàng vào bãi rác
Vàng vẫn là vàng!
Người ta đặt mẫu rác lên chiếc mâm vàng
Mẫu rác thăng hoa biến thành hình tượng
Nghệ thuật là đỉnh cao
Nghệ thuật là trừu tượng
Mẫu rác được nhiều lần hóa thân vẫn chẳng được trở thành tác phẩm
Cuộc sống quanh ta đầy những điều trắc ẩn Muốn hiểu thế nào?
Tùy thôi! Tôi ! anh,tất cả chúng ta
Cuộc sống mỗi người mỗi khác.
Giữa kiếp phù sinh
Được mất thắng thua nghèo,giàu,sướng,khổ
Niềm vui và nỗi buồn
Hạnh phúc và bất hạnh
Bức tranh đời vẫn xanh
Nét chấm phá rất riêng giữa các màu đậm nhạt
Được đặt vào nơi đâu
Khi nhìn lại chính mình
Cuộc sống hôm nay
Người khắc kỷ
Kẻ hiện sinh
Khi mất đi đều giống nhau
Chỉ có khác là tiếng đời còn lại
Tốt xấu thế nào
Nhưng nghệ thuật vẫn muôn đời tồn tại
Nhục vinh
Sự lựa chọn riêng mình
Bài 2 KHOẢNG CÁCH
Khoảng cách không gian
Người ta đo bằng độ dài cây số
Khoảng cách thời gian
Người ta đo bằng giờ phút tháng ngày
Còn khoảng cách hôm nay
Có người đo bằng độ dày những đồng tiền xanh đỏ
Không.cần phải hiểu đúng đâu ra đó
Khoảng cách không gian là mênh mông
Khoảng cách thời gian là vô tận
Còn khoảng cách tâm hồn trong cuộc sống
Không thể tính bằng chiều sâu hay rộng
Bằng sự thân quen trong cuộc sống hàng ngày
Để khoảng cách hôm nay
Phải được tính bằng trí tuệ tình yêu niềm tin và lòng trung thực
Luôn quí trọng những người còn biết thương biết tức
Để khoảng cách con người còn lại sự tin yêu
Bài 3 MÙA THU CÒN SÓT LẠI
Tặng Nét đẹp mùa thu
Ta Cái gã làm thơ mùa thu đi qua còn sót lại
Những cơn sốt ái tình
Cũng a dua với những ngày mưa dầm gió bấc
Nặng lòng tơ tưởng
Chút lửa tình còn sót ở trong chăn
Em mãi là mùa thu trong anh
Những chiếc lá vàng cứ rơi
Là bao ngày đợi chờ trông ngóng
Em vứt bỏ phần yêu thương
Để chuyến xe tang chỉ mang theo một mùa thu trơ trọi
Không phiến cỏ mềm
Không chiếc lá khô
Để chú nai vàng bên dậu thưa không biết đường tìm về nơi hoan lạc
Mùa thu đi mất thật rồi
Ta cái gã suốt đời nguyện làm phu xe
Bị mũi tên ái tình làm bị thương quằn quại
Em bỏ quên chiếc kiệu vàng và giấc mơ của lâu đài tình ái
Đi tìm giấc mộng phù vân
Để mùa thu qua đi vội vàng đầy nuối tiếc
Cơn sốt của ái tình
Của mùa thu mênh mông đầy lãng đãng
Lại nhấn ta bước sâu vào vũng lầy với nỗi buốn cô đơn khắc khỏai
Nhớ em đến điên cuồng
Thành quách ngả nghiêng
Biến thành cánh chim đi tìm mùa thu bay mãi
Lạc loài vô phương lạc hướng
Trải buồn sót lại chút nhá nhem nơi vành môi khô ướt
Một chút tình lẳng lơ của động vật đến mùa giao phối hồi sinh
Nặng phần tung hô da thịt .
Mùi nước hoa cũng ngọt ngào cho cuộc viễn du bằng những ngón tay vàng đầy mộng mị trũng buồn cỏ xót xa đưa
Vũng lầy của ái tình cũng không còn hương thơm mật ngọt
Mùa thu không còn chiếc lá nào rơi nghiêng theo từng cơn gió
Con nai vàng động dục đạp lên chiếc lá vàng khô ủ mục hao gầy đang quằn quại hồi sinh vùng hoan lạc
Mùa đông úa tàn đêm không còn hơi ấm
Không còn chiếc vòng tay cầu hôn
Mùa đông gió bấc tràn về chỉ tràn đầy ghẻ lạnh
Cơn sốt ái tình lại đẩy ta vào hố phiêu bồng sâu thẳm
Ta vẫn cố đi tìm mùa thu
Đặt lên vai chiếc kiệu vàng lắt la lắt lẻo
Mong đón mùa thu về
Cho chiếc lá vàng rơi nghiêng
Cho con Nai vàng ngơ ngác
Để phiến cỏ mềm được ta ôm vào vòng tay nóng bỏng
Đón cơn mưa chiều dày đặc dấu môi hôn
Khoan nhặt sáo diều rộn rã tiếng thu ca
Bài 4 NGƯỜI ĐÀN BÀ CỦA ANH
Em
Người đàn bà đã cũ
Cũ đến bèo nhèo
Không hương sắc
Không lụa là nhung gấm
Không phấn son
Không trang sức vòng vàng
Chỉ có nụ cười là rất tươi
Đầy nhân hậu
Khuôn mặt vướng nhiều âu lo
Giản dị chân phương
Đầy tự tin giữa đám đông kiều diễm
Em
Người đàn bà của anh
Đầy trách nhiệm
Đầy lo toan
Nặng gánh thân cò
Chắt chiu
Gom chút tiền còm
Thay anh nuôi đàn con bé dại
Anh long đong giữa chợ đời
Lâu lâu lại vặt em mấy đồng tiếp bạn
Cười vui hả hê ngạo nghễ
Tư hào mình có được em yêu
Em vẫn thản nhiên và chăm chút
Không cãi lấy nửa lời tất bật với lăng xăng
Anh gọi một hồi em đủ bát đủ mâm
Đủ các thức ăn ngon cho vừa bữa nhậu
Không lắm cao sang như những kẻ trà dư tửu hậu
Không quá linh đình nhưng cũng đủ để vui
Bạn anh cười khen em quá đi thôi
Em của anh
Người đàn bà đã cũ
Nên thuộc lòng tính nết của người thương
Chân lý không xa anh hiểu được
Người đàn bà anh yêu
Người đàn bà đã cũ
Khiêm tốn dịu dàng
Thùy mị
Đáng yêu
5. Chùm thơ Cô hàng xóm
CÔ HÀNG XÓM
Có cô hàng xóm bên nhà
Rất xinh nên cũng muốn qua chuyện trò
Thật tình nhưng cũng hơi lo
Sợ người ta nghĩ giả đò chi đây
NHỎ ƠI
Tặng cô hàng xóm
Nhỏ như cánh lụa mềm
Gió chiều hôn lên tóc
Anh thương màu mắt ngọc
Để hồn say vấn vương
Nhỏ là đóa hoa Quỳnh
Tỏa hương đêm ngào ngạt
Nhỏ là thơ là nhạc
Quấn chặt tình thi nhân
Nhỏ xinh ơi có biết
Là anh yêu nhỏ chưa
Mai mà anh xa nhỏ
Nhố nhỏ nhiều biết không
BIỂU CẢM
Nét mặt em cười
Đôi mắt đen to lay láy
Liếc khẽ đưa tình
Làm say đắm lòng anh
Cô hàng xóm nhỏ ơi
Chiều hôm nay nghiêng bóng nắng
Ta đợi em về trong khoảng lặng
Một chút ngọt ngào
Em e ấp đưa duyên
Ta một đời lãng du
Bỗng muốn dừng chân với đôi mắt ai kia đầy quyến rũ
Sâu lắng đến bồn chồn
Trước nét đẹp giai nhân
Lảng đảng khúc ru tình
THƯƠNG LẮM NGƯỜI THƯƠNG
Lẻ loi một chút buồn
Cũng muốn tình xa ngắn lại
Người thương ơi
Xa thì thường hay nghĩ tới
Biết nói gì đây khi tình đã đong đầy
Em cô gái mà ta thương nhiều lắm
Rất muốn nói lời yêu nhưng lại sợ em buồn
Thôi thì thôi ta cứ nhớ cứ thương
Cứ để tình ta thêm chút buồn chờ đợi
Ta và em
Khoảng trống vắng cô đơn cùng tình yêu mong đợi
Ta muốn nói lời yêu trong say đắm ngọt ngào
Em đừng giận ta nghe
Một chút tình đang le lói xôn xao
Trong dấu ấn yêu thương thường ngày hay nghĩ đến
Chút sâu lắng chân thành đầy quí mến
Cho ta được gần em trong giây phút mặn nồng
Đêm thật buồn lòng lại thấy lâng lâng
Cô hàng xóm dễ thương để ta thường mất ngủ
Và đêm về ta lại nhớ xôn xao
Ta yêu em ta chẳng hiểu vì sao
Chỉ cảm thấy trong lòng thương nhiều lắm
Một cảm xúc thật là sâu đậm
Rất thật lòng trong sâu thẳm hồn ta
Ta yêu em thương thật đấy mà
Xin đừng giận người thương em em nhỉ
HƯƠNG TÌNH
Bồng bềnh cơn gió trôi qua cửa
Thoang thỏang mùi hương biết em về
Ngóng mắt dõi theo cô hàng xóm
Chút tình lặng lẽ chút duyên đưa
Tay chân luýnh quýnh sao lạ thế
Tim đập rộn ràng thật thích ghê
Như thê vui rồi thương lắm đấy
Gởi chút tiếng lòng theo hương đưa
Mai này chắc sẽ ngồi canh cữa
Giữ mãi hương bay buổi em về
Lê Tấn Nghĩa




Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét