CHÙM THƠ NGUYỄN MAI PHÚ YÊN (NGUYỄN THÀNH HIÊN).
N Ú I. N H Ạ N.
Những ai đi cùng đất nước
Dừng chân thăm lại Phú Yên
Hai mốt nhịp cầu dài thêm phố biển
Bên dòng sông Ba núi Nhạn vẫy chào...
Núi Nhạn Đêm Nguyên Tiêu truyền thống
Giữa mùa trăng thắp sáng những vần thơ
Theo cùng mây trên đồi lắng đọng
Theo cùng ai trên nẻo đi về
Núi Nhan ơi bóng quê hò hẹn
Ngắn dài những mái tóc trắng đen
Tiễn người đi nhớ thương người ở
Tháp cũng buồn nghiêng bóng đêm đêm...
Kỷ niêm Đêm Nguyên Tiêu.
30 năm ,Tp Tuy Hòa,tỉnh Phú Yên.
G Ặ P. L Ạ I.
Hai mươi lăm năm giờ găp lại em
Vẫn mái tóc dài vẫn đôi mắt biếc
Anh ngừng thở nghe lòng nuối tiếc
Một thuở mộng mơ trôi mãi êm đềm
Hai lăm năm trước chắt chiu từng kỷ niệm
Hành trang anh mang trên khắp nẻo đường
Mơ ước một ngày trời đẹp quê hương
Anh trở lại tìm những gì đã mất...
Hai lăm nhớ lại ngày hòa bình đất nước
Mộng mơ xưa theo mây khói tan tành
Tất cả mất rồi hoang lạnh buồn tênh
Còn lại trong anh môt trời bạc trắng...
Hai mươi lăm năm sau
Ngờ đâu gặp lại nhau
Mừng vui hòa trong giá lạnh
Ngoài trời nắng oi anh cứ ngở mưa sa
Rộn ràng vui say
Trong lòng vẫn ngở phong ba
Niềm vui gặp nhau chan hòa nước mắt
Hai mươi lăm năm giờ găp lại nhau
Đường em đường tôi không cùng chung bước
Một thời tuổi thơ làm sao níu được
Áo trắng học trò thuở ấy qua mau...
Mùa hè 1098.
N G À Y. V Ề. (02)
Về thăm quê mùa xuân
Lòng hướng về An Ninh
Trời mây mưa giăng kín
Ngập nỗi buồn mông mênh...
Ta ghé nhà em thăm
Cây vườn xưa thưa vắng
Ta một mình thầm lặng
Thương ước nguyền trăm năm
Ta một đời phiêu bạc
Em nghĩa nặng quê nhà
Khóc đời mình phận bạc
Nhớ nỗi buồn xót xa...
Mỗi năm về mỗi khác
Thương bến cũ không còn
Người xưa trong khoảng khắc
Chiều mây trôi đầu non
Về thăm quê đầu xuân
Say non nước say tình
Quê hương là bến đợi
Cuối một đời lênh đênh...
Cuói năm 1998.
N G À Y. T R Ở. L Ạ I
Nha Trang ơi ngày ta trở lại
Mười mấy năm nỗi nhớ xót xa
Chiều dừng chân dưới bóng tháp Bà
Trời xanh biển biếc phố người quyến rũ
Đêm tìm chút dư hương
Trên đường Trần Phú
Đời tang thương
Thương ta bước lãng du
Đường thênh thang
Thương mình cát bụi
Biển rất quen
Rất lạ tiếng người
Bờ cát trắng mịn màng chờ con nước
Ta chờ em em đi mãi chưa về...
Nha Trang ơi ! Người xưa trở lai
Người xưa ơi !còn nhớ ta cùng...
Mùa xuân 1988.
N Ắ N G. V À. M Ư A
Ở nơi này mỗi năm hai mùa mưa nắng
Hai mùa như hai nỗi nhớ quê hương
Đất lạ trời quen cũng là đất mẹ
Nắng và mưa theo sớm tối vô thường
Mùa nắng gió nung người khô khát
Ta bước chân đi bụi đường cũng lạnh lùng
Nắng đổ lên người cháy da mặt rát
Chẳng chút chạnh lòng trời đất lạ người dưng...
Đã đến tháng mười trời vẫn con mưa mãi
Mưa ngày mưa đêm một màu xám trắng bịt trời
Đại lộ Bình Dương Sài Gòn đi hoài chưa tới
Đường thật gần mỏi lòng đợi một ngày mai
Trời Sài Gòn nắng mưa cũng buôn muốn khóc
Vì ta người lưu lạc tận miền trung
Nắng cũng buồn mưa càng buồn tang tóc
Em có sẻ chia dùm một nỗi niềm không.???
Tháng mười 2017.
H O A. C H A N H
Đã bao năm tôi thầm mơ ước
Trước sân nhà trồng môt gốc chanh
Chăm sóc như những gì đã mất
Thư giãn đời chiếc bóng buồn tênh...
Hoa chanh trắng theo đời tôi trắng
Trắng tình yêu trắng cả công danh
Mang tất cả đi vào dĩ vãng
Nguyện giữ đời trắng mai hoa chanh
Ngày vất vả xót đời dâu bể
Đêm đầy vơi mơ giấc mộng lành
Bao kỷ niệm còn hoen mắt lệ
Mộng phủ phàng vẫn mộng ngày xanh
Hoa trần thế khoe muôn màu săc
Đời hoa chanh đạm bạc quê hương
Mùa xuân đến ngời lên ánh mắt
Hoa chanh buồn trang trắng ai thương
Tôi yêu mãi một màu hoa trắng
Như thuở theo tôi bước vào đời...
Năm 1999.
N Ắ N G. T Ắ T
Nắng về đâu mùa xuân xa lắm
Nhìn quanh ta hạt nắng vỡ tan
Cố hương ơi bóng mờ xa thẳm
Cố nhân ơi bạc trăng hoang tàn
Chiều mây trôi đi tìm nỗi nhớ
Xuân qua rồi còn đứng ngóng xuân
Người xưa ơi gầy còm hơi thở
Trái tim khô gõ nhịp thời gian
Đêm về đâu tìm em chút lửa
Chút ru êm màu sắc trăm năm
Chuốc ly rượu bài thơ viết dở
Khuyết vần thơ chưa khuyết nỗi niềm
Tháng hạ về em ơi nắng tắt
Mặt trời đen loang cuộc đời đen
Ta thức dậy bên đời hiu hắt
Còn chút gì trong bóng đêm đen...
Tháng 07 2022. RT P T L.
Còn tiếp.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét